Lâm Vãn Thanh hoang mang khi biết được tin tức như vậy.
“Không phải vậy, là do Tang Tiểu Lan ở bên ngoài nói bậy, chị và chị Trương nghe thấy được, tóm lấy người phụ nữ kia mắng một trận, cô ta vừa lắm mồm nhiều chuyện vừa tàn nhẫn xấu xa. Ỷ vào việc được đọc mấy quyển sách mà ăn nói lung tung, bị chị và chị Trương bắt gặp còn mắng cô ta một trận, ngay cả một câu cô ta cũng nói không nên lời”
“Vốn dĩ phụ nữ ở quân khu chúng ta đều khá tốt, nhưng lại xuất hiện một vài con sâu làm hỏng một nồi canh. Chị Kim Hoa đỡ eo hầm hừ, chị ấy hiện tại đã mang thai hơn tám tháng, bụng rất lớn, trước đó ra ngoài đi bộ với chị dâu Trương, nghe thấy Tang Tiểu Lan kiêu ngạo nói bậy bạ, liền cùng chị dâu Trương tiến lên mắng chửi với cô ta một trận.
Vốn dĩ Tang Tiểu Lan nói bậy bạ không có chứng cứ, hơn nữa chị dâu Kim Hoa còn đang mang bụng bầu lớn, cô ta cũng không dám cùng nhóm chị dâu cứng đối cứng.
Chỉ có thể lấy ra hai câu văn hoá ngụy biện cho bản thân, kết quả vẫn bị nhóm chị dâu mắng té tát đến tái mặt phải bỏ chạy.
“Kim Hoa, lời này em nói ra bị người ngoài nghe thấy, chúng ta cũng sẽ bị mắng đấy? Chị dâu Trương nắm miếng vải bông màu nâu ở trong tay, vừa khoa tay múa chân vừa cười.
“Lời em nói ra có chỗ nào không đúng chứ?” Chị dâu Kim Hoa đỡ eo ngồi xuống, trong nồi hầm canh cá trích trắng đục như sữa, Lâm Vãn Thanh mang hai chén tới đưa cho họ.
“Chị đừng tức giận, mau ăn canh đi
“Được đó, mấy ngày nay chị cứ nhạt miệng nên ăn không thấy ngon, nên ở nhà chị vẫn luôn uống canh.
Chị dâu Kim Hoa đáp lời, nâng chén lên uống hai hớp canh, thoải mái cảm thán nói: “Vẫn là canh em gái Thanh nấu là ngon miệng nhất, rất thơm, uống ngon thật”
“Chị cũng thèm” Chị dâu Trương uống vài hớp canh cá, nhìn Lâm Vãn Thanh rồi cười tủm tỉm, kinh ngac “Em gái Thanh này, em nghe thấy mấy lời nói bên ngoài kia không thấy tức giận sao?
“Giận gì chứ? Vì sao em phải giận?” Lâm Vãn Thanh lấy từ tủ quần áo ra tấm vải ca-rô, khóe miệng cười lộ ra hai lúm đồng tiền.
“Việc Tang Tiểu Lan nói em không thể sinh, chuyện này sao lại không tức giận được chứ?” Chị dâu Kim Hoa đỡ bụng, tức giận nói tiếp.
Lời này ác độc đến cỡ nào, đặc biệt là đối với một người vợ còn chưa sinh con mà nói thì đây là đả kích trí mạng. Ngẫm lại thì một người vợ trẻ mới hơn hai mươi tuổi, kết hôn cũng mới được mấy tháng mà bị người ta đồn bậy bạ nói cô không thể sinh em bé, nếu ở tại mấy vùng nông thôn thì lời này là đang nói cô vợ như gà mái không biết đẻ trứng.
Chuyện quan trọng cả đời của người phụ nữ là cái gì chứ, đó là kết hôn sinh con đấy. Đối với người thành thật chất phác lại không được học hành nhiều như chị dâu Kim Hoa thì việc cả đời không thể sinh con hoặc để người khác nói cô ấy không thể sinh em bé, nó chẳng khác nào sự sỉ nhục ghê gớm lên bản thân cô ấy cả.
Dù sao thì chính cô ấy cũng tán đồng một chút với người nói, người phụ nữ không thể sinh con thì sao gọi là phụ nữ được?
Lâm Vãn Thanh từ thế kỷ 21 xuyên tới, cô là người phụ nữ ở thế kỷ mới, từ nhỏ đã tiếp thu nền giáo dục và sinh
hoạt xã hội hiện đại, tự mình tìm kiếm tri thức, cô vẫn luôn xinh đẹp, sống tiêu sái, phóng khoáng, tự tin và độc lập.
Những thứ khác có thể không nói, nhưng Lâm Vãn Thanh có quen biết với mấy người chị, bạn bè đồng giới thân thiết, tất cả họ đều có bằng cấp, có sự nghiệp có tư tưởng nội hàm, giá trị nhan sắc và khí chất của họ đều xuất chúng, đa số bọn họ đều có tư tưởng chủ nghĩa DINK(), cả đời không sinh con.
[Chú thích: () DINK: là một từ viết tắt của cụm từ Double Income And No Kids, để chỉ những gia đình có hai vợ chồng đi làm, tạo dựng hai nguồn thu nhập và chủ động lựa chọn không có con cái. Những cặp đôi DINK thường khá ổn về mặt tài chính và họ thường không tính tới chi phí để nuôi con.]
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT