“Đỗ Vân Sắt ta tuyệt không thiện bãi cam hưu”.
Đám người đang hóng kịch ở đây nghe Thu Truyền Tông nói vậy, đều cảm thấy ông ta thật trơ trẽn.
Người ở những thôn xóm rất ít khi ký khế ước bán mình, mà đa phần là dựa vào sự làm chứng của tộc trưởng và những người có địa vị khác, như thế là xong. Ai chả biết Lý quả phụ mua Thu Hoa Niên với giá hai đấu cao lương, người Thu gia muốn chui vào kẽ hở này, quả thực quá không biết xấu hổ!
Bọn họ vừa mắng Thu Hoa Niên ác độc, vô lương tâm? Rõ ràng là đang nói chính ông ta mới đúng!
Bị nhiều người chỉ mũi dùi nghị luận như vậy, Thu Truyền Tông cũng hơi mất tự nhiên trong lòng. Nếu không phải chỉ có Thu Quý một thằng quý tử, ông cũng chẳng muốn vác cái mặt già này đến làm loạn ở Đỗ gia thôn.
Bọn họ muốn nhân lúc Thu Hoa Niên còn chưa biết chân tướng, dùng đạo hiếu bức Thu Hoa Niên làm khổ chủ cầu tình cho Thu Phú và Thu Quý.
Dù sao xét đến cùng đều do nghiệt chủng Thu Hoa Niên sai trước, nếu y ngoan ngoãn giao tiềm kiếm được cho Thu gia, để họ bán đến nhà quý nhân hưởng phú quý, thì làm sao có cảnh phong ba như này!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play