“Trồng bông? Y đang nằm mơ giữ ban ngày hả!”
Thu Hoa Niên cầm mái tóc đã khô quá nửa đi tới, ánh trăng dìu dịu soi chiếu làm nổi bật nên nước da tựa dương chi bạch ngọc, trên người còn thoang thoảng mùi bồ kết.
Ngụy Lựu Hoa nhìn cậu tới ngây người, một lúc lâu sau mới hạ giọng nói, “Hoa ca nhi, chúng ta đã chuyển củ cải đường từ nhà mẹ đẻ ta đến đây rồi.”
Thu Hoa Niên bừng tỉnh, hai phu thê lén lút như thế này là không muốn Triệu thị biết.
Cậu nép vào một bên cửa, mời hai người vào trong, Vân Hồ và Ngụy Lựu Hoa khiêng từng bao tải vào viện, “Hoa ca nhi, đây là một trăm cân củ cải đường, ta chọn toàn là củ lớn to nhất, mấy người ở thôn ta đều đã biết vụ buôn bán này, sau này có thể tiếp tục thu mua.”
Ngụy Lựu Hoa đợi rất nhiều ngày mới có thể để Triệu thị cho phép nàng về nhà mẹ đẻ thăm người thân. Trời chưa sáng hai người đã vội vàng đánh xe la xuất phát, rốt cuộc cũng về kịp lúc trời chớm tối.
Vì không muốn ai phát hiện nên hai người họ để xe la ở phía xa, rồi mang mấy bao đi tìm Thu Hoa Niên trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT