“Về sau ta nuôi ngươi, nuôi sống cái gia đình này.”
Lúc mặt trời lặng lẽ giấu mình sau dãy núi, cũng là lúc Thu Hoa Niên vội vàng ngồi xe la về nhà.
Số tranh do cậu vẽ còn bán bán tốt hơn những gì Vương Thành dự tính, lão bản vui vẻ không thôi vội vã tìm đến cậu, muốn cậu nhanh chóng vẽ thêm 300 bức nữa.
Thu Hoa Niên cân nhắc một chút, đơn giản đem hết số kẹo cao lương đủ bán trong hai ngày đến tiệm đậu hủ nhờ Mạnh Viên Lăng bán giúp, bản thân cậu thì cuốn gói ngâm mình trong tiệm sách.
Ngày mai chính là thanh minh, hôm nay rốt cuộc cũng vẽ xong 200 bức tranh cuối cùng, các đơn đặt hàng khác cũng đã hoàn thành.
Trong ba ngày nay Thu Hoa Niên vẽ được tổng cộng 600 bức giấy tế, kiếm lời bốn lượng tám bạc, cộng với tiền lời bán kẹo chưa cầm về, một con la to bự cường tráng vẫy gọi cậu đã gần ngay trước mắt.
Cậu hơi ngại để Đỗ Bảo Nhân và Mạnh Phúc Nguyệt lúc nào cũng đợi tới chiều để đón mình về, muốn trả tiền xe nhưng hai phu thê nhà đó không ai chịu lấy tiền. Thu Hoa Niên liền mua một cân thịt heo, tính sau tiết thanh minh làm một bữa cơm mời bọn họ qua ăn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play