Tịch Mộ Yên…
Ôn Miểu Miểu thật sự không dám nghĩ sâu thêm về ý nghĩa đằng sau câu hỏi của Tịch Mộ Yên: “Có muốn qua đó chụp ảnh không?”
Tất nhiên, lúc này cậu cũng không có thời gian để nghĩ ngợi.
Bản năng cơ thể luôn nhanh hơn suy nghĩ, vì vậy trước khi Ôn Miểu Miểu kịp suy nghĩ cẩn thận, đầu cậu đã không do dự mà gật đầu, đôi môi hồng nhỏ khẽ mở ra để khẳng định câu trả lời.
Tất nhiên... tất nhiên là muốn chụp!   
Nụ cười trong mắt Tịch Mộ Yên càng sâu thêm, hắn đưa tay nhẹ nhàng vỗ lên đỉnh đầu Ôn Miểu Miểu đội mũ lưỡi trai. Bàn tay to lớn, có khớp xương rõ ràng, không rời đi ngay mà chậm rãi hạ xuống, dừng lại sau gáy của Ôn Miểu Miểu, giống như đang vuốt ve một chú mèo con, nhẹ nhàng nhéo một cái.
Ôn Miểu Miểu lập tức co rụt cổ lại theo bản năng, cậu nhỏ giọng ngượng ngùng phản đối: “Đừng... đừng nhéo, miếng dán tuyến thể sẽ bị nhăn mất.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play