"Anh Tịch, thầy Tịch, Tịch đại ảnh đế." ngồi ở hàng ghế sau của xe bảo mẫu cao cấp, Thi Nhu buông vai, chắp tay trước ngực cúi lạy Tịch Mộ Yên với vẻ mặt sống không còn gì luyến tiếc mà nói: “Tổ tông, cậu đúng là không làm thì thôi, một khi làm lại làm lớn như thế này sao?”
Tịch Mộ Yên từ trước đến nay không cần công ty hỗ trợ, hắn không cần vốn để nâng đỡ vì bản thân hắn chính là nguồn vốn. Phòng làm việc của hắn do chính hắn thành lập ngay từ khi bước chân vào làng giải trí, với một đội ngũ hoàn chỉnh và chuyên nghiệp chỉ để phục vụ riêng cho mình.
Mặc dù Tịch Mộ Yên chỉ mới vào nghề ba năm nhưng nhân viên trong phòng làm việc của hắn đều rất thoải mái vì mức lương cao và ít rắc rối. Bởi vì với ngoại hình xuất sắc và khả năng cá nhân vượt trội, Tịch Mộ Yên không cần phòng làm việc vất vả tìm kiếm tài nguyên cho mình mà tài nguyên tự tìm đến hắn. Thêm vào đó, Tịch Mộ Yên luôn giữ mình trong sạch, không gần gũi với bất kỳ ai và luôn lịch thiệp với mọi người. Hiếm khi có điều gì thực sự đáng lo lắng mà phòng làm việc phải bận tâm.
Vì vậy, lần này khi Tịch Mộ Yên không có sự chuẩn bị mà lại đăng liền hai bài viết lên Weibo khiến nó ngay lập tức leo lên hot search, phòng làm việc xã giao của hắn đã phải làm việc khá vất vả.
Càng nghĩ Thi Nhu càng thấy cạn lời, cô không nhịn được tiếp tục lẩm bẩm: “Ban đầu, việc cậu đột ngột tham gia vào chương trình hẹn hò đã đủ khiến fan sốc rồi, tôi còn nhờ bộ phận quan hệ công chúng soạn sẵn bản thảo, định chờ cậu ký hợp đồng xong thì sẽ đăng. Giờ thì hay rồi, bản thảo chuẩn bị xong hoàn toàn vô dụng. Tôi nói này tổ tông à, ngày thường cũng đâu thấy cậu tích cực phối hợp tuyên truyền thế này! Còn về chuyện với Tống Thời Hâm, ai trong giới cũng biết hai người không thân thiết mà chính anh ta lại tự nhảy vào. Cậu cần gì phải nói ra làm gì? Hôm qua, còn bảo tôi là cậu sẽ tự xử lý cảm xúc... Đây là cách cậu xử lý sao?”
Tịch Mộ Yên vừa kết thúc buổi thu thập cá nhân kéo dài hai giờ. Vốn đang dựa vào lưng ghế nhắm mắt nghe Thi Nhu nói, hắn mở mắt ra, quay đầu nhìn về phía Hà Viên và nói một cách khó hiểu: “Khi nào tôi nói sẽ tự xử lý cảm xúc?”
Hà Viên giơ tay đầu hàng, mặc dù cậu ta không cảm nhận được sự va chạm giữa các pheromone của Tịch Mộ Yên và Thi Nhu nhưng vẫn không dám xen vào lúc này, chỉ run rẩy nói: “Anh Tịch, anh nói sẽ tự xử lý nhưng không nói xử lý cái gì, là tôi... là tôi tưởng tượng nhiều quá...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play