Sáng hôm sau anh đưa cô về trước cổng trường.Người nào đó không cho phép nên anh cũng không thể không nghe lời.Chỉ đành ngậm ngùi chia tay cô trước cổng,nhìn bóng lưng cô rời đi thì Bạch Nhất Dương mới lái xe rời đi.
Vừa vào đến cổng trường học thì bao nhiêu ánh mắt dán chặt đến người của cô.Ở đại học không còn giống hồi cấp 3 nữa.Nam sinh chủ động hơn rất nhiều những ánh mắt si mê như kia cô đều tập thành quen.Hồi cấp 3 vì luôn có cái đuôi Bạch Nhất Dương đi theo nên nào có ai dám nhìn cô với ánh mắt đấy đâu.
Nghĩ đến kí ức đấy Sở Ngữ Yên không khỏi buồn cười,chưa gì lại nhớ đến tên đấy rồi.Bạn trai nhà cô dễ thương vậy kia mà.
Đến trước cửa phòng cô đã nghe thấy giọng lảnh lót của Diễn Oai,cô nàng này cực kì hoạt bát.Là bạn cùng phòng của cô.
Sở Ngữ Yên như mọi hôm đi lướt qua những ánh mắt đỏ rực kia của Diễn Oai cùng Uyển Tự.Tiến đến trước bàn học,cô ngồi vào ghế định mở điện thoại nhắn cho anh thì liền bị Diễn Oai đến quấy phá.
- Khai mau,đêm qua cậu đi đâu.
‘....’

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play