- Này khóc gì chứ,nín đi.
Cô có chút buồn cười nâng mi mắt đẫm nước nhìn anh.Có ai mà như anh không kia chứ,miệng thì nói chuyện cọc cằn bàn tay thì vụng về mà lau nước mắt cho cô.
Bên ngoài cửa phòng bệnh Dì Chu vội vàng đi vào theo sau còn có Lý Hy Thần cũng đi vào theo.Ngay lập tức theo phản ứng chột dạ cô nhanh tay đẩy mạnh anh một cái xuống giường.May sao chân anh dài trụ vững không là ngã mất rồi.
Bạch Nhất Dương trầm mặt nhìn cô với vẻ mặt ủy khuất.Vừa nãy còn âu yếm đau lòng cho anh quay mặt cái liền đẩy anh,vết thương anh cũng biết đâu đấy nhé.
Lý Hy Thần cũng biết thừa tình cảm của hai đứa này,anh chỉ nhẹ vỗ vai Bạch Nhất Dương rồi đi lẹ qua bên cạnh giường của cô.
Dì Chu không tự chủ lại rơi nước mắt lần nữa,bọng mắt của bà đã sưng húp lên rồi.Bàn tay ấm áp mà ôm nhẹ lấy cô,bà không biết nên nói gì với đứa cháu gái này.Bà đau lòng mà vỗ về tấm lưng của cô,nước mắt cũng theo đó mà thấm ướt bả vai của Sở Ngữ Yên.
Cô đưa tay vỗ về lại dì Chu rồi kéo người bà ra,nhẹ giọng mà trấn an.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT