Sở Ngữ Yên không ngờ là anh lại xuất hiện ở đây không phải anh nói anh có việc nên không đi nhà ăn cùng cô được sao.Chỉ vừa trông thấy biểu cảm kia của anh thì cô liền biết chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.
Không trần chừ đứng nhìn,Sở Ngữ Yên lập tức khập khiễng cái chân đau đi lên phía trước nắm lấy vạt áo của anh.Tầm mắt của cả hai vừa chạm nhau trong khoảng khắc đấy cô thật sự bị anh dọa sợ nhưng chỉ trong chốc lát thôi,sự cáu gắt đó của anh là đang bênh vực cô đang tức giận thay cô làm sao cô có thể ghét được.
-Nhất Dương,chúng ta đi thôi.
Vừa nói cô vừa kéo kéo anh đi nhưng người nào đó không di chuyển,giọng nói trầm khàn của anh gằn từng chữ mà phát ra khiến cả nhà ăn cũng lặng im như tờ.
-Xin Lỗi.
Lệ Giai biết rõ câu vừa rồi là đang ám chỉ cô,ánh mắt hung dữ đấy của anh vẫn đang đâm thẳng vào người cô.Như nó con dao cứa nát trái tim sâu tận nơi lồng ngực của cô.Đau rất đau còn đau hơn gấp vạn lần nỗi nhục nhã trước mặt bạn bè bây giờ.
Hai bàn tay trắng nõn của Lệ Giai bấu chặt lấy hai bên mép quần,gân xanh hằn rõ trên làn da trắng trẻo đấy trông đến đáng sợ.Cô ta vẫn cúi gằm mặt vẫn không dám ngước lên đối diện với anh.Cô sợ lắm, cô sợ phải nhìn biểu cảm chán ghét đấy của anh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play