Khóe môi Bạch Nhất Dương cong lên,đôi mắt đào hoa câu hồn,sáng rực động lòng người.Cho đến lúc bóng dáng nhỏ nhắn kia khuất thì anh mới dời tầm mắt ra hiệu cho tài xế lái đi.
Chú tài xế này là tài xế riêng của anh,lần này chú tài xế có hơi bị dọa sợ bởi biểu cảm kia của anh.Ban nãy có vách ngăn che nên chú tài xế không biết gì cả.Nhưng vừa dừng thì vách ngăn cũng được kéo lên.
Nào ngờ liền trông thấy vẻ mặt cười như hoa của cậu chủ.Cậu chủ của bọn họ hóa ra là còn biết cười đấy.Vì tính chất công việc cũng mấy phần là kiêng kị nên chú tài xế chỉ cất sự tò mò vào bên trong cũng không dám nhiều lời hỏi.
Khuôn mặt vạn năm không có biểu cảm,môi mỏng nhếch lên một độ cong sắc bén.Lông mi vừa đen vừa dày che đi đôi mắt đen láy.Cũng không nhìn rõ biểu cảm của anh ngay lúc này là gì.
Nhưng chỉ cần nhìn đến bả vai đang run lên kịch liệt kia thì cũng biết được anh đang nín cười như nào.Bạch Nhất Dương không kiềm được lòng liền đưa tay lên che đi khuôn mặt mà cười ngả ngớn.
*Mẹ kiếp\,này là muốn mạng lão tử sao còn tưởng lại bị từ chối kia đấy*
Anh thật sự chẳng kì vọng nhiều về việc cô chấp nhận anh cả.Chỉ là anh muốn theo đuổi cô,mệt thì nghỉ một lát rồi lại tiếp tục cố gắng.Chính là kiểu cố gắng mà không cần kết quả ấy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play