Hướng Lâm nhìn khay cà rốt của Bạch Nhất Dương thì không khỏi thở dài.
‘Lão đại nhà mình lần này là nghiêm túc theo đuổi người ta thiệt sao.Ngay cả món cà rốt cậu ta ghét cay ghét đắng mà còn đổi với học bá kia kìa.Nay còn bày đặc rủ mình đến nhà ăn của trường, ai ngờ phát hiện menu có cà rốt cậu ta liền gọi đầu bếp trong nhà đem đồ ăn riêng đến.Bây giờ thì sao, ghét của nào trời trao của đấy’
Đôi mắt của Hướng Lâm sáng rực lên,chăm chú quan sát người nào đó chuẩn bị nếm mùi vị cà rốt kia.Lần đầu tiên được chiêm ngưỡng biểu cảm đấy của anh,chỉ nghĩ thôi Hướng Lâm đã thấy sướng rơn cả người.
Anh nhìn khay thức ăn của mình,đôi mắt đen láy không có một chút biểu cảm nào.Đôi tay với những khớp xương hoàn mỹ cầm lấy đũa gắp một miếng cà rốt bỏ miệng.
Quả thật từ nhỏ anh đã kiêng kị ăn nhất là món này,phải nói là cực kì ghét.Bây giờ lại phải ăn nó trong lòng không hiểu sao liền cảm thấy có chút vui.Vì là anh đã tìm được điểm chung với cô gái anh thích,một sở thích kì lạ là ghét ăn cà rốt.Nghĩ thôi đã thấy có chút buồn cười.
Cho dù là ăn món mình ghét nhưng anh chẳng biểu hiện một chút chán ghét nào trên khuôn mặt chỉ yên tĩnh ngồi ăn.Cho đến khi Hướng Lâm ngồi đối diện trề môi thì anh mới nhếch mép cười.
Trình Lam là người ăn xong đầu tiên,cô nàng chủ động rót nước vào ba ly.Đưa qua cho Sở Ngữ Yên cùng Bạch Nhất Dương duy chỉ có Hướng Lâm là không có.Rót nước xong cô còn không quên liếc nhìn khiêu khích Hướng Lâm một cái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT