Khuôn mặt trắng hồng của cô dần dần ửng đỏ lên,động tác cứng ngắc đứng dậy.Từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt lưu manh của anh,môi nhỏ khẽ mím thành một đường rồi mắng.
-Cậu...cậu lưu manh.
Không thể ở lại cùng anh thêm được nữa,cô liền kéo cánh tay của Trình Lam hậm hực rời đi.Sao anh lại không biết xấu hổ mà thốt câu đó ra tự nhiên như vậy kia chứ.Với cái khuôn mặt đấy rồi tài ăn nói ngọt sớt thế kia hỏi sao đám con gái không mê mệt được.Ví anh là nam hồ ly tinh thì không sai mà.
Bước chân của cô càng lúc càng nhanh đi ngang qua đám nữ sinh bên dưới.Cũng không nhìn thử sắc mặt của họ mà đăm đăm nhìn đường đi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT