Mùa đông trời tối đến sớm, mặc dù mới sáu giờ, trời đã tối lại.
Vóc dáng Trình Phao Phao chỉ tới eo Kiều Tĩnh Hiên, Kiều Tĩnh Hiên cúi đầu thấy khuôn mặt nhỏ trắng như tuyết của bé, thật giống ai thiếu nợ bé một triệu vậy, chỉ cảm thấy có chút buồn cười, nhân tiện nói: "Trình Phao Phao, tại sao em lại đánh nhau cùng đồng học?"
"Ai cho anh gọi danh tự này, tôi với anh cũng không quen." Trình Phao Phao nguýt cậu một cái, giống như tiểu đại nhân chắp tay sau lưng: "Tôi đánh nhau cũng không liên quan tới anh, chút nữa về nhà anh không được nói lung tung với cha cùng ba ba, ông bà nội của tôi, bằng không --"
Kiều Tĩnh Hiên thuận thế nói: "Bằng không như thế nào, cũng đánh anh một trận sao?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT