Mãi đến tận khi xuống máy bay, đến kinh thành, Cơ Tiểu Vũ vẫn chưa thể nghĩ ra khi nhìn thấy cha mẹ Trình Dữ Đường nên nói gì.

Trên thực tế, cũng không biết do quá sốt sắng hay là ngay từ đầu thân thể cậu không ngồi máy bay quen, cậu ở trên máy bay vẫn luôn chóng mặt, còn nghiêm trọng hơn so với đi thang máy, cho nên cũng không còn tinh lực đi suy nghĩ nhiều như vậy.

Mà Trình Phao Phao cũng ủ rũ, tiểu tử này còn thảm hơn cả ba ba nhóc, bởi vì là hình thái gà con, không có cách nào trực tiếp mang theo lên máy bay, Trình Dữ Đường chỉ có thể gửi vận chuyển con trai ở khoang sủng vật. Từ khi biết được thân thế con trai đến bây giờ mới bất quá hai ngày ngắn ngủi, thời gian quá vội vàng, anh chỉ kịp tìm người làm một phần kiểm dịch cho Trình Phao Phao giải quyết thủ tục gửi vận chuyển.

Vì vậy Trình Phao Phao ở trên máy bay bị ép tách khỏi hai ba ba hơn hai giờ, chờ máy bay dừng lại được ba ba ôm ra bé cúi đầu ủ rũ, trong đôi mắt ướt nhẹp, dáng dấp nhỏ bé khỏi nói đáng thương biết bao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play