Đúng lúc Trình Dữ Đường đi theo tới, thấy cậu loạng choạng vội vàng đỡ lấy Cơ Tiểu Vũ, nhìn trong phòng rối như tơ vò, lông mày không khỏi nhíu lại, trên miệng an ủi: "Bảo bảo, đây là có người xông vào phá hủy sao? Đừng có gấp, anh sẽ bắt kẻ bại hoại lại. Vết thương của em vừa mới lành, không thể chạy loạn, ngồi xuống nghỉ ngơi một chút đi."

Dưới chân Cơ Tiểu Vũ như giống như mọc rễ không thể động đậy, trong mắt tràn ngập hơi nước, một lát sau lông mi run lên, nước mắt rớt xuống.

Từ khi quen biết tới nay Trình Dữ Đường chưa từng thấy dáng vẻ cậu kinh hoàng luống cuống như vậy, ngay cả khi bị trúng một phát đạn ngay tim, thừa nhận đau đớn mà người thường khó có thể chịu đựng, cũng chưa thấy cậu rơi một giọt nước mắt, lúc này nhất thời bị hù dọa, anh mơ hồ có một cái dự cảm không tốt, vừa hôn lên đôi mắt đầy nước của cậu vừa ôn nhu hỏi: "Bảo bảo, đừng khóc, nói cho anh đến tột cùng làm sao vậy, là bị mất vật gì sao?"

Cơ Tiểu Vũ mới vừa nãy ngập tràn lửa giận đã chuyển hóa thành thương tâm cùng tuyệt vọng, khóc không thành tiếng mà nói: "Em, trứng của em, bị mất.."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play