Sau khi chuyện buôn người qua đi, những đứa nhỏ đều được tìm về, cho dù như vậy cũng khiến cho cả thôn đều hoảng sợ. Bởi vì trẻ em nông thôn từ trước đến nay đều là loại nuôi thả, cả ngày đứa nhỏ đều lên núi xuống nước rất ít ở nhà, người lớn phải làm việc, bán mặt cho đất bán lưng cho trời, nghĩ biện pháp làm chút công việc nhỏ kiếm tiền, bình thường cũng không có thời gian cả ngày trông con.

Sau sự việc lần này, những đứa nhỏ trong thôn đều bị nhao nhao ra lệnh không được chạy loạn. Đặc biệt là không được ăn đồ người xa lạ cho, bởi vì mấy người Khương Tùng chính là ăn kẹo mà người phụ nữ tên Vương Phân kia cho, cho nên mới bị ôm đi cũng không biết.

Trong sân Khương gia, sắc mặt Khương Nhã tái nhợt ngồi trên sân, cho dù được phơi nắng ấm áp, nhưng trên mặt Khương Nhã vẫn tái nhợt như thế cũng không có huyết sắc gì, dường như cả người vừa mới bệnh nặng chưa khỏi hẳn.

Còn không phải là bệnh nặng chưa khỏi hẳn sao, từ ngày Khương Nhã ngất xỉu, sau khi về đến nhà liền mê muội suốt một ngày, ngày hôm sau mơ mơ màng màng tỉnh lại cũng vẫn luôn sốt đứt quãng, ngay cả tiêm hay truyền nước cũng vô dụng, sốt suốt ba ngày mới dần dần hạ sốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play