Chu Xuân Lâm Du

Chương 5 : Wechat


1 tháng


một lần học là 3 tiếng . Mỗi ngày một môn cứ thế lặp đi lặp lại. Từ ngày này sang ngày nọ . Đến tháng 12 

|| 2012.12.20 ||

Sáng đó tôi đặc biệt dậy sớm . Ngồi trước bật thềm ở cửa nhìn sang nhà bên cạnh , ngồi mòn mỏi suốt hai tiếng đếm từng chiếc lá cây rụng xuống rồi bay đi . Cuối cùng tôi cũng thấy bóng dáng một già một trẻ đi ra " bác Chu , anh Chu đi ạ " giọng tôi vui vẻ sang lẫn buồn rầu , rồi tiếp theo là nức nở 

" nghe tin anh Chu đi thành phố T  khóc nhiều rồi , bây giờ khóc tiếp à ? " giọng của bà Chu vừa buồn cười vừa tội nghiệp cho cô bé trước mặt mình . 

Trong suốt thời gian con trai bà dạy học cho cô bé này . Bà đã sớm nhận ra tình cảm cô bé dành cho Cao Lâm hơn cả giáo viên - sinh viên .

" bé Du ở nhà nhớ học bài chăm chỉ nhá ! Chuẩn bị thi đại học rồi phải chăm chỉ . Hết tháng này là thi rồi , có gì không hiểu nhắn hỏi anh . Đưa điện thoại đây , anh thêm wechat " vừa nói Chu Cao Lâm vừa chìa tay ra lấy điện thoại của tôi . Giọng anh lại ấm áp như mùa Hạ năm nay vậy 

Trong khoảng thời gian học với anh tôi đã mạnh dạn hơn nhiều , học lực bây giờ đã có thể nói là xuất sắc . Có thể tỏa sáng . Tôi cũng có rất nhiều bạn mới trong đó người tôi thân nhất là Hải Miên. Tôi luôn tâm sự với cô ấy về Chu Cao Lâm. Ở lớp nhờ có cô ấy tôi đã hòa đồng , tôi còn mạnh dạn thả thích anh , chẳng biết anh có cảm giác gì không , song mỗi lần thả thính anh đều đỏ bừng lỗ tai lãng sang chuyện khác .

! Túc chết tôi ! .

 

 

 

 

 

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play