Chu Xuân Lâm Du

Chương 3: Hoa Hướng Dương luôn hướng về Mặt Trời


1 tháng


" mẹ vậy con đi học bài đây " tôi vừa nói vừa chỉ chỉ tay lên căn phòng .

Mẹ cười nói qua điện thoại với ai đó hai mắt hiện lên vết chân chim , mặt đầy tàn nhan , nhìn tôi gật đầu . Chiếc cầu thang gỗ màu nâu sẫm bị đôi dép bông của Trịnh Du đạp phát ra tiếng ' bẹp bẹp ' rồi mất hút sau khúc quẹo .

Lên tới phòng tôi phi thẳng lên giường . Chiếc giường đàn hồi bị lúng xuống như một hố bom vừa nổ . Khi nãy tôi đã đồng ý với mẹ , tôi không muốn bà buồn phiền về chuyện học của tôi như thế .

Học lực của bản thân tôi , tôi biết , là một cô gái , học bình thường chẳng gì nổi bật . Còn anh ấy là ánh sao , là mặt trời , là ước mơ của hàng loạt cô gái .

Tinh tế - Kinh tế - Thực Tế - Tử tế - Cao Lâm có đủ .

Càng nghĩ càng khiến tôi buồn chẳng biết nói gì .

Khi vừa chuyển tới KINH CHÂU , tôi chẳng có ai giúp đỡ . Đi ra đường thì mưa xối xả , bị mọi người xa lánh , ở trường chỉ có một mình . Không hiểu sao , mỗi lúc như thế anh sẽ xuất hiện cầm ô giơ tay về phía tôi , ở trường thì chơi với tôi , đưa tôi đi giao lưu với bạn của anh ấy .

Chỉ những chuyện như thế thôi cũng đủ để tôi vui . Có lẽ là trái tim chẳng ai hâm nóng bị hành động ấm áp , quan tâm , tác động đến thì sẽ rung động , rung động mạnh mẽ , rung động cực kỳ mạnh mẽ với người đó .

Nghĩ tới tôi cười khúc khích lôi quyển nhật ký ra ghi lên vài vòng chữ 

|| 2012.9.26 || 

|| Mẹ nói sẽ kêu anh ấy dạy học cho mình ||

Xuống dòng.

|| 2012.9.26 ||

|| Anh ấy là mặt trời , mình là hướng dương ||

* Nghĩa của câu này  : Chu Cao Lâm là người có tương lại sáng rạng , chiếu rọi cuộc đời Trịnh Du , Trịnh Du luôn hướng về Chu Cao Lâm nhưng chẳng với tới . Mặt Trời chiếu rọi , hướng về  mọi người , hoa hướng dương chỉ hướng về một mình Mặt Trời  *

Nét bút thon gọn , mạnh mẽ , lại mềm mại như người viết vậy .

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play