Thương Dư Mặc đột nhiên nghe thấy câu nói của Ninh Già Dạng, anh chỉ giơ tay lên.
Trên bầu trời xanh thẳm, mặt trời đã lên cao, những tia nắng len lỏi qua rèm cửa sổ đang mở rộng, chiếu vào người đàn ông đang dùng cổ tay che hai mắt của mình lại trên giường.
Đường nét xương cổ tay của người đàn ông tuyệt đẹp, nơi nào cũng đều toát lên sự cao quý và quen sống trong nhung lụa. Ánh sáng màu vàng nhạt vừa đúng lúc làm nổi bật khớp xương đẹp đẽ và lộng lẫy như ngọc, dù phối hợp với bất kỳ trang sức nào cũng giống như dư thừa.
Mà lúc này, màu da trắng lạnh ở xương cổ tay lại được quấn thêm một dây đỏ đầy đẹp đẽ, một viên ngọc hổ non nớt được chạm khắc tỉ mỉ rũ xuống.
“Tiên giáng trần” vốn cao cao tại thượng không dính bụi trần này, trong khoảnh khắc bấy giờ lại đang nhuộm đỏ cả khói lửa của cõi trần.
Ninh Già Dạng nhìn dáng vẻ thờ ơ không nhúc nhích của Thương Dư Mặc, tức giận đến mức đạp anh một phát: “Em nói em có thai!”
Hành động nhanh nhạy, nhảy nhót tưng bừng này hoàn toàn khác xa với một người phụ nữ đang mang thai.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT