Tấm thảm màu trắng trải trong gian phòng khách sạn phản chiếu dưới ánh sáng mặt trời.
Động tác nhảy xuống giường của Ninh Già Dạng quá nhanh, lúc đáp xuống đất, mắt cá chân bỗng mềm nhũn, cả người chỉ mặc một chiếc váy ngủ có đai đeo, mất kiểm soát nghiêng về phía mặt đất.
Mà lúc này, Thương Dư Mặc nghe được tiếng động, quay đầu nhìn lại theo bản năng….
Lọt vào trong tầm mắt là hình ảnh Ninh Già Dạng ngã từ trên giường xuống.
Thương Dư Mặc tiến lên hai bước, duỗi cánh tay ra, dễ dàng ôm trọn lấy cô, ngón tay dài không có trở ngại đặt lên sống lưng mảnh khảnh của cô, cụp mắt cười như không cười: “Ăn vạ?”
“Ăn vạ gì chứ!” Ninh Già Dạng vịn bả vai của anh để đứng vững, nhướng mi lên, trong mắt hàm chứa sự căng thẳng: “Anh không nhìn thấy cánh truyền thông bên ngoài sao?”
Đúng là Thương Dư Mặc không thấy, vừa mới kéo rèm cửa ra, đã bị cô gọi lại.
Lúc này ngoài cửa sổ sát đất, ánh sáng ngập tràn.
Anh vừa định quay người đi xem.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT