Tang Ca ngồi trong trong tân phòng mà lòng nóng như lửa đốt, nếu như là lúc bình thường, kết giới mà Cơ Diệp bày ra sế chẳng làm khó nổi nàng. Nhưng Ma hậu Nguyên Trân là một người hay lo nghĩ xa, sợ rằng trong. đêm động phòng nàng sẽ làm loạn, cho nên trong rượu Hợp Hoan có bỏ thêm nhuyễn cốt tán, một loại đan dược khiến người ta tạm thời mất pháp lực.

Nói cách khác, hiện tại Tang Ca không khác người bình thường là bao. Nhuyễn cốt tán này Ma hậu đã bỏ bao nhiêu, nàng không biết. Thời gian của nó kéo dài bao lâu, nàng cũng không biết. Hiện tại ngoại trừ ngồi im chờ Cơ Diệp trở về thì đúng là không còn cách nào khác.

Đêm dài đằng đãng dần trôi qua, bên ngoài trời đã bắt đầu tờ mờ sáng, nến đỏ trong phòng đã cháy cạn từ lâu, ngồi chờ cả một đêm, Tang Ca cũng cảm thấy hơi mệt mỏi, nàng không khỏi đưa tay ấn nhẹ lên ấn đường. Đầu óc căng lên cả một đêm cuối cùng cũng được thả lỏng đôi chút.

Đúng lúc này, ngoài cửa truyền tới tiếng người ồn ào. Nàng lắng tai nghe thử, là giọng của quản gia trong phủ. Mấy ngày trước Tang Ca đã từng gặp ông ấy rồi, ấn tượng với ông ấy cũng không tồi. Trong ấn tượng của nàng, ông là một người bình tĩnh, gặp nguy không gấp, thế nhưng bây giờ lại dùng giọng điệu hoảng loạn nói.

"Các ngươi không thể vào phòng! Đây là tân phòng của nữ chủ nhân, Chiến thần đã có lời căn dặn, chưa có lệnh của ngài, không cho phép các ngươi bước vào phòng nàng nửa bước!"

Quản gia đã sống trong phủ của Cơ Diệp rất lâu rồi, cũng chưa từng lấy danh nghĩa Chiến thần của hắn ra để ra oai, nhưng hôm nay bắt buộc phải dùng đến, có thể xem như là thật sự hết cách rồi.

Thị vệ đứng đối diện ông có vẻ rất do dự, bởi gã cũng rất kính trọng vị Chiến thần trong truyền thuyết này. Đúng lúc gã quyết định quay về bẩm báo với công chúa Hồng Liên, thì giọng nói non nớt của nàng ta đã vang lên ở ngay phía sau: "Chiến thần Cơ Diệp? Tang Ca kẻ tội đồ của cả Ma tộc, hắn còn mặt mũi mà bảo vệ nàng ta ư? Tránh ra cho tai"

Ma tộc coi trọng nhất là huyết thống, huyết thống của Hồng Liên cao quý miễn bàn. Lại thêm việc đi bên cạnh nàng ta là một nhóm thị vệ lớn, quản gia có lòng bảo vệ Tang Ca nhưng lại không đủ sức, chỉ đành trơ mắt nhìn đám người phá cửa xông vào phòng.

Kết giới mà Cơ Diệp bày tra chỉ là một kết giới đơn giản, làm khó được Tang Ca mất hết pháp lực trong phòng, nhưng lại không làm khó được Hồng Liên.

Sau khi phá bỏ kết giới, nàng ta đá cửa rầm một tiếng, mang theo gương mặt lạnh lùng bước vào phòng.

Tang Ca nhìn thấy Hồng Liên tới, còn chưa kịp vui mừng mở miệng thì nàng ta đã rút nhanh một thanh kiếm của thị vệ bên cạnh, chỉ thẳng vào nàng.

"Bắt nàng ta lại!"

Tang Ca sững sờ: "Hồng Liên, muội..."

Hồng Liên cười lạnh một tiếng: "Đừng có gọi tên của bổn công chúa! Đúng là kẻ vong ơn bội nghĩa, uổng công. phụ mẫu ta đối xử tốt với ngươi như vậy! Ngươi lại dùng cách này báo đáp bọn họ ưt Bắt lại!"

Nghe nàng ta nói như thế, lòng Tang Ca trầm xuống, quả nhiên là Ma cung xảy ra chuyện...

"Hồng Liên, muội mau nói cho ta nghe, rốt cuộc Ma cung đã xảy ra chuyện gì?"

"Xảy ra chuyện gì?" Hồng Liên cười nhạo vài tiếng, sau đó lại lăng lệ nghiến răng nói: "Tại sao tối qua lúc ngươi dùng một kiếm đâm vào lồng ngực phụ mẫu ta không thấy ngươi hoảng sợ như vậy? Tại sao lúc phóng hỏa đốt Ma cung lại không nhớ tới có một người muội muội là ta? Bây giờ lại giả vờ giả vịt là muốn cho ai xem?"

"Châm lửa đốt Ma cung?" Tang Ca lẩm một tiếng, sau đó cao giọng nói: "Ta không hề!"

Khóe mắt Hồng Liên đỏ lên, nàng ta cắn chặt môi tới mức bật máu, nước mắt cũng không khống chế được rơi xuống: "Nhờ ơn của ngươi, phụ mẫu ta đều đã quy tiên rồi! Ngươi còn dám xảo biện? Nếu như không phải ta tận mắt chứng kiến, có lẽ đã thật sự tin lời ngươi nói rồi!"

Ma hậu và Ma quân đều đã quy tiên ư? Tang Ca giật mình, không thể nào! Chuyện này không thể nào!

Nghe Hồng Liên nói như thế, bấy giờ nàng mới chú ý tới trên tà váy màu hồng vấn của Hồng Liên toàn là máu, †à váy cũng toàn là bùn đất, bộ dạng cực kỳ chật vật.

Nàng há miệng muốn nói gì đó, nhưng Hồng Liên đã phất tay cắt ngang: "Quận chúa Tang Ca mưu đồ tạo phản, hại chết Ma quân và Ma hậu, người đâu, bắt nàng ta lại, nhốt vào địa lao, chờ ngày xử trí!"

Thị vệ đứng phía sau nàng ta cung kính vâng dạ, nhanh chóng túm chặt Tang Ca đi về phía Ma cung. Nếu như Tang Ca vẫn còn pháp lực, đám người này vốn không phải đối thủ của nàng. Nhưng hiện tại pháp lực của nàng tạm thời mất hết, cho nên đành bó tay để mặc. bọn họ.

Thật ra nàng cũng có dụng ý khác, nàng muốn tận mắt nhìn thấy thảm trạng theo như lời Hồng Liên nói ở trong Ma cung.

Nhưng Hồng Liên lại không cho nàng được như ý nguyện, vừa bước vào Ma cung đã ra tay đánh ngất nàng, sau đó sai người giam nàng trong địa lao.

Nếu như Tang Ca mở mắt, chắc chắn sẽ nhìn thấy thảm cảnh của Ma cung sau một đêm bị tàn sát. Ngày thành thân của Tang Ca, Ma hậu và Ma quân vốn mời rất nhiều người tới, trong đó bao gồm cả ca ca và tỉ tỉ đã thành thân của Hồng Liên. Nhưng chỉ qua một đêm, bọn họ đã bị giết sạch, không còn một ai thoát được. Nếu như không phải Hồng Liên ham chơi chui vào trong gầm ghế, e là cũng không thoát được cái chết.

Nhưng thoát chết chưa chắc lại là chuyện may mắn, bởi vì nàng ta bắt buộc phải chứng kiến cảnh đồng tộc của mình bị tàn sát. Nhìn tới mức trước mắt biến thành một màu đỏ rực của máu, tới mức trong lòng chết lặng không còn cảm giác. Nhưng điều khiến Hồng Liên không ngờ tới nhất chính là, người đẩy nàng ta vào hoàn cảnh đó lại chính là vị tỉ tỉ mà nàng ta vô cùng yêu mến.

Mãi tới khi trời gần sáng, nàng ta mới bò từ trong gầm ghế ra ngoài, đứng giữa tẩm điện toàn là máu và thi thể khóc lớn một trận. Sau đó Cơ Diệp xuất hiện giúp. nàng ta xử lý chuyện mọi chuyện. Hồng Liên cũng không. biết bản thân mình ra lệnh cho Cơ Diệp trở về chiến trường như thế nào, chỉ biết rằng khi nàng ta tỉnh táo lại, thì bản thân đã đứng trước mặt Tang Ca rồi. Đọc thê𝐦 các chươ𝓃g 𝐦ới tại -- T RuMTR𝗨Ye𝖭.𝙫𝓃 --

Ma tộc không thể không có Vương, nhưng hiện tại người có huyết thống thuần khiết nhất chỉ còn lại Hồng Liên. Đám đại thân dù không muốn, nhưng vẫn tôn nàng làm Nữ đế của Ma tộc. Vị nữ đế đầu tiên, cũng có thể là cuối cùng của Ma tộc.

Hồng Liên gạt lệ, đứng lên nhậm chức nữ vương. Nàng ta mới chỉ hơn ba trăm tuổi mà thôi, nếu so với nhân loại thì cũng chỉ là nữ hài hơn mười tuổi, nhưng ánh mắt lại chứa đầy tang thương, chỉ qua một đêm mà như đã trưởng thành.

Lễ đăng cơ được diễn ra nhanh chóng, gần như sau khi tin tức Ma quân và Ma hậu quy tiên được truyền ra ngoài, lễ đăng cơ cũng được diễn ra.

Ma quân và Ma hậu rất được lòng người Ma tộc, cho nên cái chết của bọn họ khiến con dân Ma tộc phẫn nộ †ức giận không thôi, nhưng Hồng Liên vẫn chưa công bố nguyên nhân cái chết của bọn họ, cho nên con dân Ma tộc chỉ đành đặt nỗi phận nộ ở trong lòng.

Gần cuối ngày, sau khi lễ đăng cơ kết thúc, Hồng Liên để lại đám đại thần ở phía sau, một mình đi tới địa lao gặp mặt Tang Ca.

Địa lao đã lâu không có người tới, cho nên âm u ẩm ướt, điều kiện tồi tàn thì miễn bàn.

Hồng Liên đi tới trước mặt Tang Ca, vốn mất hết pháp lực, ba ngày ở trong địa lao lại không có người đưa cơm nước, hiện gương mặt Tang Ca trắng bệch, môi cũng nứt nẻ, nàng đang nhắm mắt nghiêng đầu dựa vào tường nghỉ ngơi.

Nắm tay Hồng Liên dần siết chặt lại, móng tay đâm vào da thịt, đau đớn khiến nàng ta tỉnh táo lại vài phần, nàng ta cười nhạt nói: "Tang Ca tỉ, ở nơi này có quen không?”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play