Một trăm lạng vàng?
Cái giá này quả thật không đắt, vì thế Tang Ca bèn đưa cho Phượng Cửu U tờ ngân phiếu một trăm vạn.
Lúc này Phượng Cửu U cười tủm tỉm nhét tờ ngân phiếu vào trong ngực, sau đó mới lôi từ trong tay áo ra một chiếc gương nho nhỏ rồi nhét nó vào tay Tang Ca. Sau đó nhanh chóng dọn sạp rồi chạy biến.
Tang Ca mải lật chiếc gương Đồng Kính trong tay. cho nên không để ý tới hành động của Phượng Cửu U, tới khi nàng ngẩng đầu lên nhìn thì y đã biến mất từ bao giờ.
Nàng đột nhiên nhớ ra bản thân vẫn còn chưa hỏi y cách dùng gương Đồng Kính như thế nào...
Tuy nhiên nàng lại phát hiện ra một chuyện hết sức. thú vị, đó chính là chiếc vòng ngọc mà Phượng Cửu U đưa cho nàng thật ra là một chiếc vòng không gian, cũng tương tự như nhẫn không gian, không gian bên trong chiếc vòng này vô cùng rộng lớn, bên trong vòng ngọc còn một đống đồ linh linh tinh chưa được xếp gọn.
Tang Ca nghỉ ngờ rằng liệu có phải Phượng Cửu U biết chiếc vòng này sẽ không bán đi được, cho nên mới tìm cánh ném nó cho nàng hay không?
Nhưng nàng cũng không có thời gian suy nghĩ lâu hơn, bởi hôm nay là sinh thần của Ma hậu Nguyên Trân, nàng phải trở về Ma giới thật sớm để tham dự buổi tiệc tối ở Ma cung.
Trăm năm rồi Ma giới mới có một việc vui như vậy, thật ra mọi năm sinh thần của Ma hậu đều được làm hết sức đơn giản. Nhưng năm nay không biết vì lí do gì, Ma hậu nổi hứng muốn làm lớn hơn một chút, muốn mời các đại thần trong Ma giới tới dự. Với một người yêu thương phu nhân của mình như Ma quân, lẽ nào ông lại không đồng ý?
Chính vì thế Ma giới lập tức được nghêng đón ngày náo nhiệt thứ hai trong năm nay.
Từ sáng sớm, trên đường đi ở Ma giới nhà nhà đã †reo đèn lồng đỏ, thị nữ trong cung tấp nập đi lại trang hoàng Cung điện cho thật lộng lẫy. Mới tờ mờ sáng lúc gà còn chưa gáy, Ma hậu Nguyên Trân đã kéo nữ nhi ruột bé nhất của mình là Hồng Liên vào trong cung để lựa chọn lễ phục khiến cho Hồng Liên ngồi ngáp ngắn ngáp dài nhưng lại không dám ngủ. Ma hậu Nguyên Trân làm như không thấy, vẫn hứng thú bừng bừng thử hết bộ lễ phục này tới bộ lễ phục khác.
Lễ sinh thần bắt đầu từ rất sớm, khoảng giờ Thìn đám người đã tụ tập lại ở đại điện Ma cung. Ma tộc vốn phóng khoáng, cho nên các đại thần ở Ma tộc cũng không câu nệ gì với Ma quân và Ma hậu, rất nhiều người bạo gan cầm bình rượu lên chúc. Nhưng rượu hầu hết đều vào bụng Ma quân.
Mà Tang Ca rời Ma tộc từ sáng sớm, dù đã rất cố gắng nhưng cũng phải đến giờ Mùi nàng mới xuất hiện ở Ma cung. Khi đó Ma quân đã ngà ngà say, nhìn thấy Tang Ca lững thững bước vào đại điện cũng không tức. giận, ông rất từ ái vãy vẫy tay với đứa cháu của mình.
Hôm nay nàng mặc bộ xiêm y đỏ rực, cổ áo và tay áo đều được thêu hình phượng nhỏ xíu. Mái tóc dài mọi ngày để thả cũng được vấn cao lên trên đỉnh đầu và được cố dịnh bằng một chiếc trâm phượng bằng vàng để lộ ra gương mặt trắng ngần xinh đẹp, cùng cái cổ thon dài.
Bộ dạng cử chỉ rất đoan trang, không hề tùy tiện giống mọi ngày.
Cũng xem như là ăn mặc hợp cách.
Ma hậu gật đầu hài lòng, nhưng quay đầu qua nhìn Cơ Diệp ngồi ở bên dưới lại thấy hắn không mấy để ý, so với việc chú ý tới sự xuất hiện của Tang Ca thì Cơ Diệp lạ càng thích ôm bình rượu trên bàn tự mình uống hơn.
Cảnh đẹp hữu ý, người xem vô tình. Ma hậu không vui cho lắm, bèn vẫy tay cho gọi tì nữ bên cạnh mình, bảo nàng ta sắp xếp chỗ cho Tang Ca ở bên cạnh Cơ Diệp. Có thể nói bà vì chuyện của Cơ Diệp và Tang Ca đúng là dốc hết lòng. Nhưng đương sự lại không hề thấy cảm kích.
Khi nhìn thấy chỗ ngồi của mình được sắp xếp ngay bên cạnh Cơ Diệp, Tang Ca có một loại xúc động muốn. quay đầu chạy biến. Nhưng Ma hậu đã nhìn thấu ý đồ đó của nàng từ lâu, cho nên đã dặn tì nữ phải đi theo nàng cho tới khi nàng ngồi xuống bên cạnh Cơ Diệp mới thôi.
Có thêm một người giám sát, quả nhiên Tang Ca không dám lộn xộn, nhận mệnh ngồi vào vị trí mà Ma hậu đã sắp xếp. Lúc này trên gương mặt Ma hậu mới xuất hiện ý cười.
Thật ra nói rằng Cơ Diệp không chú ý tới Tang Ca cũng không phải, từ lúc nàng bước vào đại điện, hắn là một trong những người chú ý tới nàng đầu tiên. Nhưng đoán chừng nàng cũng không thích bản thân bị mình nhìn chằm chằm, cho nên mới thu ánh mắt về ngồi ôm bình rượu. Quả nhiên không lâu sau đã thấy nàng mang gương mặt bực bội ngồi xuống bên cạnh mình.
Cơ Diệp thầm than bản thân thật sự quá cao minh, nếu như ban nãy để Tang Ca nhìn thấy mình đang nhìn nàng, chỉ sợ nàng sẽ ghi hận việc bây giờ phải ngồi bên cạnh mình mất thôi!
Tới tận bây giờ hắn vẫn còn chưa hiểu nổi rốt cuộc nàng mang địch ý với mình về điều gì...
"Này, rốt cuộc là tại sao muội lại có địch ý với ta lớn như vậy?" Bởi vì trong người có chút men say, cho nên Cơ Diệp nghĩ gì nói đó, hắn rót cho Tang Ca một chén rượu, đẩy nó lại gần nàng rồi ghé sát người nàng hỏi.
Tang Ca đang ăn điểm tâm lập tức ghét bỏ nghiêng người: "Nói chuyện thì nói chuyện, dựa gần như vậy làm cái gì?"
Cơ Diệp cũng không để tâm tới phản ứng ghét bỏ đó của Tang Ca, hắn thu người lại ồ một tiếng.
"Thật ra việc ta có địch ý với ngươi hoàn toàn không phải lỗi của ngươi đâu, thật!" Gương mặt Tang Ca rất nghiêm túc, quả thật việc nàng không mấy ưa thích Cơ Diệp không phải do lỗi của hắn, mà là do cái danh phu quân tương laiï mà Ma hậu gắn cho hắn.
Cơ Diệp chống tay nghiêng đầu híp mắt cười nhìn nàng: "Đáng tiếc, tuy muội ghét ta, nhưng ta lại rất thích muội đấy."
"Vì sao?" Tang Ca cũng có hơi tò mò, dù sao bọn họ gặp nhau lần đầu tiên ở chỗ của Phong Liên Dực, Tang Ca vẫn chưa nghĩ ra ở mình có điểm nào khiến một Chiến thần Ma tộc nổi tiếng như Gơ Diệp lại thích nàng.
"Muội có còn nhớ năm xưa trong một lần gia yến làm tiệc đầy tháng cho Hồng Liên, ta và muội gặp nhau ở ngọn núi sau Ma cung, khi đó muội nằng nặc đòi cưỡi ngựa, kết quả ngựa nổi điên giữa đường, đá muội xuống. Vừa lúc ta có ở đó nên lao ra đỡ lấy muội, sau đó muội nhìn ta cười. Nụ cười đó vẫn luôn in hằn trong tâm trí ta tới tận bây giờ..." Cơ Diệp khi uống say nói chuyện lại nhiều hơn khi tỉnh táo, cho nên nghe lời Tang Ca hỏi không chút do dự trả lời.
"Thật xin lỗi." Tang Ca bỗng nhỏ giọng xin lỗi, nàng quả thật chẳng nhớ chuyện gì cả, nửa chữ hắn kể nàng nghe cũng không hiểu.
Cơ Diệp lại rót cho mình một chén rượu, sau đó mời thản nhiên đáp: "Chẳng có gì để xin lỗi cả, chuyện đó một mình ta nhớ là đủ rồi. Chuyện ta thích muội, muội cũng không cần để tâm. Dù sao ta cũng không yêu cầu muội phải đáp lại tình cảm đó."
"Nhưng nếu muội cảm thấy có lỗi thì có thể gả cho †a để chuộc lỗi cũng được!" Trái tim Tang Ca vừa mới nặng trĩu vì lời nói đó của hắn thì Cơ Diệp đã lập tức đổi giọng trêu chọc nàng.
Tâm tình của nàng lập tức bị thổi bay biến, Tang Ca đạp cho hắn một cái: "Biến đi!"