Edit: Tagoon
Trải qua ba ngày, Dạ Vô Thương rốt cuộc cũng xuất quan, cho dù thân thể đã suy yếu tới mức gió thổi liền bay, nhưng lúc y đến trước mặt Bạch Húc vẫn nện từng bước vững vàng như cũ, ngay cả hơi thở cũng không hề rối loạn.
"Sư huynh......" Y như hiến vật quý nhét Ánh Tuyết vào trong tay Bạch Húc, sau đó nửa quỳ xuống, lấy tư thái vô cùng thành kính, tự tay đeo khối ngọc bội kia lên eo Bạch Húc, ôn nhu dặn dò, "Ta chưa bao giờ tặng cho sư huynh cái gì, chỉ duy nhất vật này, đáp ứng ta, bất kể thế nào cũng không được tháo xuống, có được không?"
Bạch Húc ngơ ngác gật đầu, để mặc cho y muốn làm gì thì làm, vuốt ve thanh kiếm trong tay.
Nhiệt độ lạnh lẽo xuyên thấu qua đầu ngón tay truyền đến toàn thân, lại không cách nào áp xuống ấm áp từ đáy lòng lan tràn ra khắp cơ thể.
Nhìn đến Dạ Vô Thương dùng tư thái cực kỳ khiêm nhường nửa quỳ bên chân hắn, đôi con ngươi mỹ lệ kia trước giờ vẫn luôn cao ngạo tràn đầy hình bóng của mình, không biết vì sao, Bạch Húc cảm thấy trái tim khó có thể ức chế đập nhanh hơn bình thường, thậm chí tới mức hắn không thể tiếp tục làm lơ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT