Chương 19: Gặp mặt ( 1)

 

Yến Hồi Ôn tắm xong đang lau tóc đi ra, nghe thấy di động không ngừng có tiếng ting của tin nhắn vang lên, cô vừa vặn đi đến bên bàn, liền thuận tay cầm di động trượt mở ra xem.

 

Vừa nhìn, cô liền bị dọa đến suýt nữa làm rơi cả di động.

 

Tin nhắn cùng cuộc gọi wechat, QQ, weibo của cô toàn bộ bị oanh tạc rồi, đa phần là đến từ bạn bè của cô: Đại Đại, cậu vậy mà lên weibo bày tỏ nha?

 

Chuyện, chuyện gì đã xảy ra?

 

Yến Hồi Ôn nhanh chóng ấn mở weibo, tay run rẩy nhấn mở, là ....Là bộ tranh ô vuông kia ở trên báo quân sự.

 

Xong rồi! Trong lòng cô chảy nước mắt, lặng lẽ cẩn thận ấn mở bình luận, khu bình luận soạt một cái kéo ra. Cô nhanh chóng liếc một cái, cả người đều sợ hãi.

 

Người qua đường Giáp: Không sai không sai, giám định hoàn tất, là phong cách vẽ của Đại Đại nhà chúng tôi!

 

Người qua đường Ất: Tuyệt đối là Đại Noãn Thần@ Yến Hồi Ôn của bọn tôi, lần nữa thổ lộ Đại Đại!!

 

Người qua đường Bính: Ah ah ah ah! không ai phát hiện ra người bị vẽ trong giấy ô vuông rõ ràng là bản thân Đại Đại sao? Quá rõ ràng rồi mà, được không!!

 

Người qua đường Đinh: Cho nên.... Đại Đại là lên báo quân đội tỏ tình?@Yến Hồi Ôn

 

Người qua đường Mậu: Trời ơi! Nếu không phải biết là anh trai quân nhân, tôi, tôi nhất định cầm dao giết tới!! Khóc @Yến Hồi Ôn, Đại Đại....

 

. . . . .

 

Làm sao bây giờ, Lục Sơ Dương sẽ không mắng chết cô chứ?

 

Yến Hồi Ôn hai tay cầm lấy di động, ngã lên giường, cái đó cô không phải nha....

 

Cô chui vào chăn giả chết.

 

Trong di động, bài đăng lúc đầu không thu hút trên weibo, trong 10 phút nhanh chóng được chia sẻ từ người trong giới đến người ngoài giới, trọng điểm là, người quen thuộc với phong cách vẽ tranh của Yến Hồi Ôn đều biết, nhân vật trong bộ tranh chibi này tuyệt đối là chính là bản thân cô.

 

Mà ở phía dưới cùng trong cuốn truyện tranh là dòng viết tay xinh đẹp: Tổ quốc mà anh bảo vệ, em dùng bút tô điểm cho anh.

 

Đây, đây tuyệt đối là lời tỏ tình của cô ah ah ah, anh hùng cứu mỹ nhân, Đại Noãn Thần với *ngạnh hán, quá lãng mạn có đúng không!!

 

*Ngạnh hán(硬汉): người đàn ông mạnh mẽ.

 

Thậm chí, một số minh tinh có cảm tình, sau khi xem bộ tranh chibi này xong, cũng cảm động la to. Vì vậy, bộ chibi này dùng tốc độ sét đánh không kịp như vậy mà bị chia sẻ.

 

Quân Ký: Nhiệt huyết, dịu dàng, gửi đến tất cả quân tẩu, cảm ơn sự lặng lẽ ủng hộ của mọi người //@Báo quân đội: [Hình ảnh]

 

Blog truyện tranh: Quân nhân là đẹp trai nhất, @Yến Hồi Ôn Đại Đại cố lên [tim] [tim] // @Báo quân đội: [Hình ảnh]

 

Đại thần trong giới truyện tranh:  Đại Noãn Thần của chúng ta @Yến Hồi Ôn cố lên, cúi chào! //@Báo quân đội: [Hình ảnh]

 

Nhật ký giải trí: Noãn Thần × ngạnh hán, CP này chúng tôi ủng hộ nha, cầu kẹo cưới cầu sinh bé //@Báo quân đội: [Hình ảnh]

 

Blog đội bóng rổ Thập Nhị Cung: Ha ha, vượt vòng chúc mừng //@Báo quân đội: [Hình ảnh]

 

. . . .

 

Weibo của các phòng làm việc truyện tranh lớn chia sẻ.

 

Weibo các nhà xuất bản lớn chia sẻ.

 

Weibo của các tập san truyện tranh nổi tiếng chia sẻ.

 

Toàn bộ sự kiện đều bị chia sẻ khắp trong giới ngoài giới, Đại Noãn Thần giới truyện tranh, Đại Noãn Thần vẽ tranh chữa lành tâm hồn cho nhiều thiếu nam thiếu nữ, cô liền như vậy tỏ tình?

 

Căn cứ đội đặc chiến, các thành viên đội đặc chiến tụm lại một chỗ nhìn chằm chằm một màn hình điện thoại, trợn mắt há mồm!

 

Lâm Tại Ngôn nuốt xuống một ngụm nước bọt: "Đội trưởng của chúng ta đây là kiếm được cực phẩm gì vậy?

 

"Lợi hại quá.... vừa xinh đẹp, còn là lớn..... họa sĩ lớn."

 

"Đội trưởng, quá đỉnh."

 

"Nhưng mà, chị dâu có rất nhiều fan sao?

 

. . . . 

 

Lúc bọn họ đang chen chúc cúi đầu lướt khu bình luận, Lục Sơ Dương không mảy may biết gì mà từ phía sau đi qua. Anh vừa nâng mắt nhìn, trong lúc vô ý nhìn thấy được bộ tranh đã từng gặp qua, sau đó ánh mắt nhanh chóng xoay một vòng, lại nhìn thấy Yến Hồi Ôn bị điên cuồng tag trong những bình luận. 

 

Mấu chốt, là câu cuối cùng kia, bị Triệu Tích mãnh liệt yêu cầu thêm vào chữ viết tay của Yến Hồi Ôn.

 

Tổ quốc mà anh bảo vệ, em dùng bút tô điểm cho anh.

 

Lông mày Lục Sơ Dương nảy lên.

 

Sau đó, các đội viên đội đặc chiến cảm thấy sau lưng phát lạnh, vừa mãnh liệt xoay đầu liền nhìn thấy....

 

"Đội trưởng!"

 

"Đội trưởng!"

 

 Âm thanh trong phòng hợp lại thành một mảnh, bọn bọ đứng nghiêm dùng ánh mắt lén lút quan sát.

 

Tâm tình Lục Sơ Dương, ừm rất bình thường, không tệ, bình tĩnh giống như khi xem báo cáo cảm nghĩ của bọn họ. Hả? Ánh mắt của đội trưởng, vô cùng thong thả liếc qua bộ tranh chibi này.

 

Sau đó, Lục Sơ Dương nhẹ nhàng nhìn màn hình hỏi: "Bức tranh này có ý nghĩa là bày tỏ?"

 

Lâm Tại Ngôn: "Không.... phải sao? Anh xem không hiểu?"

 

Anh gật gật đầu: "Bây giờ xem hiểu rồi."

 

Tiếp sau đó, anh vô cùng bình tĩnh tuyên bố, ngày mai sẽ đi tham gia nghi lễ hợp tác thành lập trường ở đại học thể dục, sau đó liền xoay người ra cửa. Đội viên đội đặc chiến nhìn thấy đội trưởng bình tĩnh đi ra ngoài, đôi mắt kia của anh rõ ràng là đang cười!

 

Đúng 8 giờ sáng ngày hôm sau, một chiếc jeep vũ cảnh vô cùng ngầu dừng ngay bên dưới tòa nhà văn phòng của đại học thể dục.

 

Lục Sơ Dương đẩy cửa xuống xe, trong tay cầm một túi tài liệu bằng da, vài đội viên đội đặc chiến theo sau đó cũng từ trên xe nhảy xuống. Lần này, bọn họ là được lãnh đạo trường đại học thể dục mời tới, tham gia nghi lễ hợp tác thành lập trường.

 

Lục Sơ Dương một thân mặc thường phục vũ cảnh, vừa xuống xe, liền đứng thẳng ở một bên xe, nâng mắt liền nhìn thấy chủ nhiệm Tề đang chờ ở cổng vào. Chủ nhiệm cười, một đoàn người nhanh chân tiến lên phía trước, nhiệt tình duỗi tay ra: "Đội trưởng Lục, hoan nghênh hoan nghênh."

 

Tiếp sau đó, hai bên bắt tay với nhau xong, bọn họ đi về đại sảnh chuẩn bị nghi lễ. Chủ nhiệm Tề dẫn đường cho Lục Sơ Dương đi vào chính giữa, ông ta thân thiện giới thiệu lịch sử và nếp sống của trường học bọn họ.

 

Lục Sơ Dương gật đầu, phối hợp với ông ta triển khai hướng tới tương lai của hai bên.

 

Đi về phía trước con đường lớn trước tòa nhà văn phòng, rồi rẽ phải đi đến một giao lộ chính là đại sảnh hội trường, bọn họ vừa đi đến góc rẽ.

 

"Chủ nhiệm!" Lúc này, ngay tức khắc có một học sinh đeo mắt kính chạy qua, giơ tay chỉ vào bên trái, "Chúng ta đi về hướng đó đi." Đó là hướng ngược lại, có thể đi tới nhưng phải quẹo một vòng.

 

"Có chuyện gì sao?" Chủ nhiệm nhíu mày hỏi.

 

Học sinh liếc nhìn Lục Sơ Dương đang mạnh mẽ đứng thẳng ở ngay trước mặt, cũng không dám nói thẳng là bên trái có một vị đại thần truyện tranh đang làm phỏng vấn, không nghĩ tới fan của cô ấy vô cùng nhiều, đem đường chặn gần hết rồi.

 

"Xảy ra chuyện gì?" Lục Sơ Dương thấy vị học sinh này khó xử, liền vỗ vai cậu ta, thuận miệng hỏi một câu: "Bạn học nhỏ, cậu đừng khẩn trương."

 

Cậu ta cắn cắn môi: "Chủ nhiệm, đội trưởng Lục, phía trước có hoạt động, đường sẽ không dễ đi."

 

"Hoạt động của trường các cậu vô cùng phong phú." Lục Sơ Dương cười, thỏa đáng cho cậu ta một bậc thang để leo xuống.

 

"Vâng, vâng ạ." Cậu ta gãi đầu.

 

Chủ nhiệm Tề nhanh chóng cười ha ha giảng hòa.

 

Ông biết lãnh đạo đã mời cựu sinh viên trường bên cạnh đến phỏng vấn, nhưng không nghĩ rằng cựu sinh viên này lại có sức ảnh hưởng lớn tới vậy, ông làm ra động tác tay mời Lục Sơ Dương trước tiên đi về bên trái.

 

Sau đó thật có lỗi giải thích: "Bên đó là một tác giả truyện tranh mà lãnh đạo mời đến làm phỏng vấn."

 

Tác giả truyện tranh? Phỏng vấn?

 

Lục Sơ Dương đột nhiên ngừng lại, anh cười cười: "Đi qua không được sao?"

 

Chủ nhiệm Tề vừa nghe, vội vàng dùng ánh mắt hỏi cậu học sinh. Cậu ta lại nâng tay gãi đầu: "Cũng không phải là không qua được, chỉ sợ mọi người phải chen lấn."

 

Lúc này, Lục Sơ Dương vểnh môi: "Không sao."

 

Lục Sơ Dương nói xong, đoàn người liền đi về hướng tay trái. Phía trước quả nhiên càng đi càng đông đúc, phần lớn là những thanh niên tay cầm những cuốn truyện tranh, nói không tới biển người, nhưng đông nghẹt khẳng định là có.

 

"Woa woa woa!" Lâm Tại Ngôn nhìn thấy người bên trong, ở phía sau hạ thấp giọng, ra sức dùng khuỷu tay huých người bên cạnh.

 

Sau đó, bọn họ đều nhìn thấy rồi, kìm nén âm thanh kích động nói chuyện.

 

"Trời ơi."

 

"Chị dâu!"

 

"Quá, quá nhiều fan rồi."

 

. . . . .

 

Trong đám đông ở đằng xa, Yến Hồi Ôn đang đứng ký tên, cô hơi cúi đầu viết chữ, khuôn mặt lại tự nhiên lộ ra một nụ cười ngọt ngào giống như làm cho người khác nếm phải mật ong.

 

Lục Sơ Dương nhìn một lát.

 

Ở bên kia, Yến Hồi Ôn nghiêm túc kí xuống tên mình sau đó chuyền ra, người hâm mộ của cô vô cùng phấn khích nhận lấy. Sau đó, cả người liền kích động che ngực mà hỏi: "Đại Đại, Đại Đại em muốn tỏ tình với chị, em vô cùng thích chị, nhưng.....Chị có phải có người mình thích rồi không?"

 

Thế là, trong đám người hâm mộ.

 

"Đại Đại, anh ấy là quân nhân hả?"

 

"Anh hùng cứu mỹ nhân nha Đại Đại, hai người! Vô cùng lãng mạn đúng hay không nha?"

 

. . . . .

 

Yến Hồi Ôn đều hối hận đến xanh cả ruột rồi, cô giả chết, không dám trả lời.

 

Nắm chặt cây bút, không ngừng ký tên xuống, ký tên.....

 

Sau đó, lúc vừa ngẩng đầu lên!

 

Trời ơi! Lục Sơ Dương!!

 

.....

 

Cô suýt nữa cho rằng bản thân xuất hiện hoang tưởng, ngây ngốc ngay tại chỗ.

 

Nhưng rất nhanh Lục Sơ Dương liền hướng về phía cô đi qua, anh dừng lại ở trước bàn phỏng vấn, toàn thân mang đến một khí thế mạnh mẽ của quân nhân. Ngay lúc này, người hâm mộ vốn đang kích động trong nháy mắt khẩn trương không lên tiếng, không dám thở mạnh.

 

Tình huống gì vậy?

 

Yến Hồi Ôn dùng sức cúi đầu, đầu ngón tay nắm chặt cây bút, mặt cũng trắng cả lên, Cái đó....Lục Sơ Dương sẽ không bởi vì chuyện này mà mắng cô đi!

 

Cô cảm thấy vô cùng oan uổng nha.

 

Yến Hồi Ôn một bên vừa làm bộ ký tên, vừa lén nâng mắt lên, dùng ánh mắt liếc nhìn Lục Sơ Dương.

 

Không ngờ rằng, Lục Sơ Dương đang dừng ở trước bàn đột nhiên cười ra tiếng, anh duỗi tay cầm lên một cuốn truyện tranh lật xem, sau đó, lại gần Yến Hồi Ôn: "Cô gái nhỏ, có thể tặng tôi một cuốn không?"

 

Hả? Yến Hồi Ôn cả người liền hóa đá.

 

Trong đầu cô xoay chuyển một vòng, ngẩng đầu: "Có thể..." Giọng nói của cô không lớn, ở trong đám người đang yên lặng lại vô cùng rõ ràng. Người hâm mộ cô kinh ngạc phát hiện, giọng của Đại Đại cũng run lên rồi.

 

Lục Sơ Dương lại cười, đem cuốn truyện tranh đưa cho cô: "Vậy có thể lại ký tên lên không?"

 

Yến Hồi Ôn:...

 

Cô suýt nữa dùng hai tay vỗ lên mặt mình.

 

"Có thể...." Yến Hồi Ôn nhanh chóng nhận lấy cuốn truyện tranh, lật ra trang đầu tiên, cúi đầu viết tên lên, làm ơn ....Tay đừng có run, bình tĩnh!

 

Ký tên xong, cô ngẩng đầu đưa cho Lục Sơ Dương.

 

Lúc này, bốn mắt nhìn nhau.

 

Cô dường như nhìn thấy Lục Sơ Dương lần nữa cười lên, nhưng rất nhanh anh liền cúi thấp đầu xuống hơi gần cô một chút, dạy dỗ nói: "Cô gái nhỏ, em làm việc trước đi."

 

"Dạ dạ..."

 

Chờ anh rời đi, Yến Hồi Ôn ở tại chỗ mân mê môi, rất muốn vẫy tay với anh, bằng không.....Lát nữa mình lại chuồn qua bên đó?

 

Chủ nhiệm Tề ở bên cạnh Lục Sơ Dương, không nhịn được quay đầu nhìn tư thế đó, vẫn còn ánh mắt dán lại đây....Ông một bên làm thế tay chỉ dẫn hướng đi cho Lục Sơ Dương, vừa suy đoán.

 

Không lẽ, không lẽ....

 

Chính chủ của bài đăng weibo kia là hai người bọn họ?

 

....

 

Ở phía sau, người hâm mộ vô cùng yên tĩnh, bọn họ chờ Lục Sơ Dương đi ra ngoài hơn 10 mét, cuối cùng mới dùng ánh mắt soạt một cái rơi lên bóng lưng thẳng tắp mạnh mẽ đó.

 

Dừng lại một chút, lại tập trung nhìn lại Yến Hồi Ôn.

 

Yến Hồi Ôn nhận lấy ánh mắt rửa tội của mọi người, mặt liền đỏ lên, cúi đầu.

 

Kí tên, kí tên,...

 

Nhưng mà xung quanh cô, từ sau khi Lục Sơ Dương đi qua, những người hâm mộ không dám thở mạnh, cuối cùng vô cùng kinh hãi.

 

Đại Đại đây là vẻ mặt đang yêu!

 

Không lẽ, không lẽ...

 

Má ơi!

 

Không nghĩ tới vị đội trưởng này của Đại Đại, cùng vô cùng ngầu nha! Giơ tay nhấc chân đều vô cùng nam tính!!

 

Khẩu vị của Đại Đại của chúng ta.....Chính là đỉnh!

 



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play