"Vợ ơi, em nói xem đám người kia có phải mắt mù hay không làm sao lại cảm thấy em cùng em trai là một đôi chứ? Em rõ ràng nên phối với người đàn ông cao lớn uy mãnh như tôi đúng không?" Mục Thắng có chút ủy khuất muốn ôm Phó Tử Hàn nũng nịu, lại bị người ta không chút lưu tình hung hăng đẩy ra.
"Cao lớn uy mãnh? Cậu đang nằm mơ?!" Phó Tử Hàn lạnh mắt nhìn Mục Thắng, anh không biết cái tên này phát bệnh gì, cứ như không có não, vô luận cự tuyệt hay xua đuổi hắn như thế nào đều hoàn toàn không hề bị lay động, chẳng lẽ hắn hoàn toàn không quan tâm đến mặt mũi và tôn nghiêm của một thằng đàn ông sao?
Mục Thắng nghe vậy, có chút kích động đứng thẳng người, thậm chí giống như con gà trống kiêu hãnh mà ưỡn ngực, bắt chước những động tác của những vận động viên thể hình khoe ra cơ bắp. Kỳ thật luận hình thể, hắn xác thực so với Phó Tử Hàn cao hơn một chút, lại cũng hơi cường tráng hơn một chút, nhưng mà cái khuôn mặt baby đó của hắn làm loại động tác đó thật sự rất buồn cười :)), cái dáng vẻ như chó con vẫy đuôi cầu vuốt ve kia, khiến người ta hoàn toàn cảm thấy không đáng tin cậy chút nào.
"Được rồi, bớt đỏm dáng đi, chuyện này sẽ không cứ như vậy chấm dứt đâu, Thẩm Lăng kia... Tôi muốn hắn sống không bằng chết!" Phó Tử Hàn siết chặt nắm đấm, lại bị một cái tay khác ôn nhu chụp lên, đem từng ngón tay anh đẩy ra, xoa xoa vết thương do móng tay gây ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT