Gần hai giờ kịch chiến, Mộc Hi Thần cảm thấy vô cùng thích chỉ tiếc là đã hết sức rồi, nhưng mà Tần Xuyên lại giống như cái máy đóng cọc không biết mệt, như hận không thể cùng hắn vĩnh viễn hòa làm một thể, không bao giờ tách ra mới tốt.

Tần Xuyên nhìn thanh niên xưa nay lãnh đạm nay con ngươi mông lung nhiễm đầy hơi nước, khóe mắt hơi đỏ, y kìm lòng không đặng mà hôn lên khoé mắt ửng hồng đó, nói : “ A Uẩn, đừng trách tôi, tôi thật sự rất yêu em. . .”

Mộc Hi Thần bỗng nhiên hai mắt mở lớn, trong phút chốc bị kéo càng sâu vào đầm lầy tìиɧ ɖu͙©, ý thức dần mơ hồ.

Tình nồng ý đậm, Tần Xuyên cúi đầu nhìn cái hình xăm giọt nước trên ngực Mộc Hi Thần, lộ ra hàm răng bén nhọn, hơi dùng sức cắn lên, người dưới thân phát ra một tiếng kêu đau, nhưng y cũng không có nhả ra, ngược lại cắn nát đầu lưỡi của mình, đem máu rót vào chỗ rách da kia.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play