Cảnh tượng hương diễm trong dự đoán không có xuất hiện, thậm chí trong phòng sạch sẽ đến mức tựa như cái gì cũng chưa từng xảy ra, thanh niên tuấn mĩ kia ngồi khoanh chân trên giường, đứng bên cạnh hắn không xa là cái người đàn ông trầm mặc kia, mà Mạt Lỵ lại bị trói gô vứt trên mặt đất, không có chút thương hương tiếc ngọc nào.
“Các. . . Các người. . .”Nụ cười đắc thắng khoái chí của Hoa Cường vẫn còn ngưng kết trên mặt, bởi vì kinh ngạc mà trừng lớn mắt, tạo lên một biểu cảm kì quái vặn vẹo.
Mộc Hi Thần thấy một đống người đông nghịt trước cửa, nhếch mép cười khinh bỉ, bưng bát mì đã đã lạnh đổ xuống đất, “Thứ này, không ngon.”
Vẻ mặt hắn hoàn toàn bình tĩnh, thậm chí mang chút ý vị thâm sâu, khiến Hoa Cường có chút nhìn không thấu, hắn đây rốt cuộc là đã phát hiện ra hay là vẫn chưa?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT