“Anh vẫn chưa tìm thấy những quả bom ở trong xưởng đúng không? Một khi tôi xảy ra chuyện gì thì mấy nhà máy này của anh…….bùm một tiếng……. sẽ bị nổ tung!” Cổ tay Tần Kiều Sanh bị đá, khuôn mặt ông ta vặn vẹo vì đau đớn.
Trong nháy mắt Chu Chí Quốc lại đánh gãy chân của Tần Kiều Sanh, khiến ông ta phải quỳ gối trên mặt đất.
Khuôn mặt của Tần Kiều Sanh đau đến mức nhăn nhó, khóe mắt như muốn nứt ra, ánh mắt hung ác giống như ma quỷ nhìn về phía Chu Chí Quốc, nói: “Tôi cũng chôn bom ở phía dưới nhà các người, chỉ cần hôm nay tôi không ra khỏi đây thì sẽ có người đi châm ngòi, đến lúc đó cả gia đình các người sẽ chôn cùng với tôi! Ha ha ha ha……”
Tần Kiều Sanh cười điên cuồng, ông ta đã chuẩn bị xong hết thảy, ông ta nhất định phải làm cho tất cả bọn họ đều phải chết!
Đồng tử của Tần Lâm hơi co lại, trong lòng cảm thấy bất an, ấn đường của Chu Chí Quốc cũng biến thành màu đen.
“Chí Quốc, em biết ông ta chôn bom ở vị trí nào trong nhà máy, cũng biết vị trí chôn bôn ở nhà……..” Tần Lâm dễ dàng tính toán ra vị trí mà Tần Kiều Sanh đã chôn bom.
Sắc mặt Tần Kiều Sanh dần dần tối sầm, không thể cười nổi nữa, những vị trí mà cô tính ra hoàn toàn chính xác, ánh mắt ông ta tràn đầy ác độc nhìn về phía Tần Lâm, lúc này mới thực sự tin rằng thiên nhãn đang ở trên người Tần Lâm, “Mày thật sự có Thiên nhãn.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT