Chu Văn Tường vừa oán hận vừa trách móc nói: “Từ nhỏ đến lớn, mẹ và cha vì công việc, suốt ngày bận rộn ở trường học, cuối tuần cũng ở lại trường làm thí nghiệm! Lúc còn nhỏ hai người đều mặc kệ không quan tâm đến con, sau khi lớn lên cũng không quan tâm con, nếu hai người đã ghét con như vậy, tại sao lại còn muốn sinh con ra!”
“Học sinh của mẹ không có tiền ăn cơm, mẹ lập tức dẫn người về nhà, lại còn nhờ ba nghĩ cách để sắp xếp công việc làm thêm cho họ ở trường! Học sinh của mẹ mắc lỗi, mẹ nói phải cho người ta cơ Hội sửa sai, con dẫn người về nhà để giảng dạy lý tưởng và cuộc sống, dạy dỗ và lo lắng cho người ta! Con thì sao chứ? Ngoài việc ăn uống mặc ra, mẹ, mẹ đã từng quan tâm chăm sóc con bao giờ chưa? Mẹ đã từng dạy con chưa?” Trong lòng Chu Văn Tường tràn đầy sự oán hận và trách móc, đồng thời cũng muốn khơi gợi sự áy náy của hai người họ dành cho bà ta, để đạt được mục đích của mình.
Vẻ mặt của bà nội Chu và ông nội Chu tràn đầy sự thống khổ, hồi còn trẻ, đúng là phần lớn thời gian của hai vợ chồng đều dành cho công việc.
Tần Lâm lạnh lùng nói: “Trong những năm đầu thành lập nước cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, ông nội bà nội lại là lứa du học sinh đầu tiên trở về Trung Quốc trong những ngày đó, có rất nhiều dự án nghiên cứu thiếu họ thì không thể thực hiện được, công việc thực sự bận rộn một chút. Nhưng họ đã dành cho mấy người tất cả thời gian ngoài công việc! Hơn nữa bà dám nói chắc rằng bà nội chưa bao giờ quan tâm đến bà sao? Hay là lúc đó mấy người đã từng tỏ ra gần gũi với bà nội chưa? Hay là trong lòng lúc đó có thành kiến với bà nội?”
Trước đó Tần Lâm đã xem qua một lượt nguyên tác, mâu thuẫn giữa mẹ chồng nàng dâu đã tồn tại từ xa xưa, bà nội Chu cũng không ngoại lệ.
Bà nội Chu cũng từng muốn dành nhiều thời gian hơn cho con cái của mình, nhưng con cái đều không thân thiết với bà ấy, bà ấy cũng không có khả năng nghỉ việc ở nhà và chăm sóc cho con cái, theo thời gian, bà ấy cũng đã quen với cuộc sống như vậy.
Nhìn thấy cha mẹ sắp sửa lại chủ ý, nhưng nháy mắt lại bị Tần Lâm phá hỏng, trong lòng Chu Văn Tường cực kỳ căm hận, trong mắt hiện lên tia oán độc, “Tần Lâm! Mày câm miệng đi cho tao! Đều là do mày xúi giục, gây mâu thuẫn quan hệ giữa cha mẹ và tao……..”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT