Tần Giác lại chê bai nói: “Con trai của con cũng không học Kỳ môn độn giáp, cha đưa cho thằng bé cái này có tác dụng gì chứ?”
Ông cụ Tần tức giận mắng: “Vậy mày muốn cái gì? Mày đừng quên! Bảo vật đời đời của nhà họ Tần chính là bị cái thằng mất dạy như mày tặng cho người khác! Nếu như nó thật sự là con trai của Cảnh Hồng Nhan, vậy mày nhanh bảo nó đưa bảo vật tổ truyền ra đây!”
Tần Giác hoàn toàn không nghĩ đến điểm này, ngược lại nói: “Thượng bất chính, hạ tắc loạn[1].”
[1] Thượng bất chính, hạ tắc loạn (上梁不正下梁歪): tương đương với ý dột từ trên nóc dột xuống / Kèo trên không thẳng, kèo dưới cong, ý chỉ hành vi của bên trên không đàng hoàng khiến bên dưới cũng học theo làm việc xấu.
Ông cụ Tần tức giận hét ầm lên: “Mày vừa nói cái gì hả?”
Tần Giác nói năng đầy lý lẽ: “Lúc nhận Tần Kiều Sanh về thì nó cũng không mang về bảo vật gia truyền, bây giờ con nhận con trai về, dựa vào đâu mà phải giao lại bảo vật gia truyền chứ?”
Ông cụ Tần tức giận thở hổn hển nói: “Nhưng Kiều Sanh là giả!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play