Sắc mặt Chu Văn Tường xen lẫn màu xanh và màu trắng vì vừa tức giận vừa xấu hổ, trong lòng bà ta vừa nhục nhã vừa uất ức: “Tôi vì ông mà phản bội Tần Kiều Sanh, bây giờ ông muốn đá tôi đi! Ông đừng hòng! Có chết tôi cũng không ly hôn với ông!”
Sắc mặt Triệu Hồng Vũ rất bình tĩnh: “Bà thật sự không muốn ly hôn với tôi đúng không?”
Ánh mắt Chu Văn Tường đối diện với ánh mắt đen thăm thẳm của Triệu Hồng Vũ, ngay sau đó bà ta có cảm giác cổ họng mình bị ai đó đang bóp chặt, bà ta khó khăn nuốt nước miếng: “Tôi… Sau này tôi sẽ tốt với ông, chắc chắn tôi sẽ không làm chuyện có lỗi với ông nữa, tôi thật sự… Thật sự…” Rất yêu ông!
Chu Văn Tường khóc không thành tiếng, bà ta vừa sợ Triệu Hồng Vũ nhưng cũng vừa yêu ông ấy.
Lúc này Thẩm Bội Quân đã đến trước cửa, sắc mặt cô ấy đã trắng bệch: “Mẹ, mẹ ly hôn đi! Hãy buông tha cho cha đi!”
Hai mắt Tần Giác tỏa sáng nhưng ông ấy đột nhiên nghĩ đến cô gái này gọi Chu Văn Tường là mẹ thì không phải là cháu của mình, ánh mắt của ông ấy dần dần bình tĩnh lại.
Chu Văn Tường vừa nhìn thấy Thẩm Bội Quân, sắc mặt bà ta mừng rỡ, bà ta vội kéo tay cô ấy đi đến trước mặt Triệu Hồng Vũ: “Cha con thương con nhất, ông ấy xem con như con ruột của mình, con nói với ông ấy, đừng để ông ấy ly hôn với mẹ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play