Trong lòng Cảnh Hồng Trang rất dễ chịu: “Kiều Sanh, mẹ muốn đào mộ Cảnh Hồng Nhan bên trong nghĩa địa nhà họ Tần ra.”
Sắc mặt Tần Giác tái nhợt: “Bà dám!”
Cảnh Hồng Trang nhìn thấy Tần Giác cho đến bây giờ còn chưa tỉnh táo thì giọng điệu vừa tàn nhẫn vừa lạnh lẽo nói: “Tôi chẳng những muốn nghiền nát xương cốt của Cảnh Hồng Nhan thành tro mà tôi còn muốn đào cả mộ của mẹ ông lên, ném bà ta vào hầm cầu! Năm đó, nếu không phải mẹ ông lật lọng, thay ông trút giận lên mẹ con tôi thì làm sao chúng tôi phải bỏ trốn mấy chục năm nay?”
Tần Giác sụp đổ: “Ả đê tiện này! Tôi phải giết chết bà!”
Cảnh Hồng Trang cười nói: “Ông có mắt không tròng nên mới thích ả đê tiện Cảnh Hồng Nhan kia, bà ta có thể sinh ra thứ gì tốt cho ông chứ?”
“Ông nhìn con trai tôi đi! Những năm qua, nó ở bên cạnh ông, chẳng phải ông rất yêu thương nó sao?” Cảnh Hồng Trang đắc ý nói.
Tần Giác vừa đau đớn vừa hối hận: “Nếu nó không phải con trai của Nhan Nhi thì làm sao tôi có thể để ý đến nó!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT