“Chẳng những bọn họ ngoại tình, mà ngay cả đứa con gái tôi nuôi dưỡng hơn mười năm cũng không phải là con gái tôi.” Triệu Hồng Vũ nói thẳng.
Sắc mặt của cảnh sát Hoàng, người vừa nãy cho rằng ông ấy đánh người quá tàn nhẫn thì giờ lại có chút cảm xúc phức tạp, mẹ nó! Nếu vợ anh ấy dám đối xử với anh ấy như vậy thì anh ấy cũng bất chấp chuyện bị bắn chết mà làm thịt gian phu kia!
Cho dù Tần Kiều Sanh có ngoại tình với vợ của Triệu Hồng Vũ hay không thì đó cũng không phải là lý do để Triệu Hồng Vũ đánh Tần Kiều Sanh.
Nhưng Hàn Xuân Thành có chung lập trường với Chu Chí Quốc, trong lúc hỏi chuyện, đương nhiên anh ấy cũng nghiêng về Triệu Hồng Vũ, “Ông có chứng cớ gì không?”
“Cô ta đã thừa nhận rồi, nếu chuyện này không tính là chứng cứ thì tôi còn có người làm chứng...” Triệu Hồng Vũ nói.
Lời nói của Triệu Hồng Vũ đều được ghi lại, Hàn Xuân Thành mới nói: “Tuy rằng chuyện của ông khiến người khác đồng tình, nhưng đây cũng không phải lý do để ông suýt chút nữa đánh Tần Kiều Sanh đến chết, ông vẫn phạm pháp.”
Nếu như sớm hơn vài năm, Tần Kiều Sanh phạm phải chuyện như vậy thì có thể hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng, nhưng bây giờ... Tần Kiều Sanh chỉ vi phạm về mặt đạo đức, chứ không phạm tội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play