Bà nội Chu và ông nội Chu đều nhìn về phía Cố Triều Lan, vẻ mặt có chút kinh ngạc.
Vẻ mặt Cố Triều Lan không thay đổi: “Cho dù ông ta có chút giống Tần Bách Xuyên, nhưng trên đời này người lớn lên giống người cũng có rất nhiều, cũng không thể vì người ta có chút giống chồng tôi, thì đó chính là chồng tôi đúng không?”
Ông nội Chu gật đầu: “Không phải nói Triệu Hồng Vũ cũng rất giống Tần Bách Xuyên sao? Có người khác lớn lên giống cha Lâm Lâm cũng là chuyện bình thường.”
Chu Văn Tường biện giải: “Sao có thể bình thường được? Năm đó Tần Bách Xuyên bị lạc mất, trên người còn quấn một cái tã và đồ gia truyền của nhà họ Tần, những chuyện này đều được người ở đại đội Thanh Sơn đứng ra xác nhận!”
Ông nội Chu nói: “Đây là chuyện của mấy chục năm trước rồi, cho dù là những người trong đại đội cũng không chắc sẽ nhớ rõ chuyện của lúc đó.”
Chu Văn Tường nói: “Người nhặt được Tần Bách Xuyên ở mấy chục năm trước vẫn còn sống, sao có thể không nhớ rõ được? Còn nữa, hẳn là ba mẹ cũng từng nghe nói về vật gia truyền của nhà họ Tần.”
Trong lòng bà nội Chu giật thót một cái, chẳng lẽ là vì……viên đá ngọc kia?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play