Chu Vân Tường hoảng hốt thốt lên một tiếng, vội che chắn cơ thể mình, sắc mặt bà ta đỏ bừng, bà ta xấu hổ, khó chịu, oán hận, tức giận, tất cả những cảm xúc này đồng loạt dâng lên trong lòng bà ta.
Đôi mắt đen như mực của Triệu Hồng Vũ vẫn bình tĩnh, phẳng lặng như mặt nước không gợn sóng, biểu cảm của ông ấy như muốn nói cho dù Chu Vân Tường có cởi hết quần áo thì cũng không hề có dự khác biệt gì trong mắt ông ấy.
“Đây là lần cuối cùng, nếu còn có lần sau thì tôi sẽ ném thẳng bà ra ngoài.” Triệu Hồng Vũ lạnh lùng cảnh cáo bà ta.
Chu Vân Tường nhục nhã, chỉ ước gì có thể lập tức chết đi, nước mắt tuôn trào như nước lũ: “Ông không chịu chạm vào tôi, ông vì bà ta mà thủ thân như ngọc đúng không?”
Triệu Hồng Vũ chỉ thờ ơ nhìn bà ta mà không lên tiếng, trong mắt ông ấy như ngầm thừa nhận: Bà xứng để tôi chạm vào sao?
“Ông đã không còn là Tần Bách Xuyên từ lâu rồi, tôi có thể giúp ông báo thù, sau này chúng ta hãy sinh sống hạnh phúc với nhau, không được sao?” Chu Vân Tường buông tay, bà ta chịu đựng xấu hổ, hàm răng nghiến chặt, bà ta muốn tìm ra một chút cảm xúc do dự nào đó trên mặt ông ấy nhưng chỉ phí công mà không được gì.
Triệu Hồng Vũ tắt đèn, đẩy người ra khỏi phòng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play