Nếu là trước kia, lúc anh ta còn chưa bày quầy hàng buôn bán thì có lẽ Tần Ái Đảng sẽ giao động với những thứ trước mắt này nhưng từ sau khi bày quầy hàng, Tần Ái Đảng có thể tự kiếm tiền mà số tiền kiếm được cũng không ít, anh ta có thể tự mình mua nhà, lương bổng từ những công việc kia quá thấp, anh ta mới không thèm.
“Ông có chứng cứ gì chứng minh lời mình nói là thật không?”
Tần Kiều Sanh cảm thấy nếu so sánh với hai tên khốn trước đó thì phản ứng của Tần Ái Đảng bình thường hơn nhiều, vì vậy hắn ta bắt đầu có lòng tin: “Nếu con không tin thì cha có thể lập tức sang tên nhà ở lại cho con, cũng sắp xếp công việc cho con ngay lập tức.”
Tần Ái Đảng nói thẳng: “Ông có chứng cứ gì chứng minh ông là cha ruột của tôi? Mấy năm qua ông ở đâu? Vì sao bây giờ mới đến tìm chúng tôi?”
“Lúc cha mất tích, con cũng không còn nhỏ, chẳng lẽ con không còn nhớ mặt cha sao?” Tần Kiều Sanh hỏi ngược lại.
Tần Ái Đảng quả quyết: “Tôi không nhớ.”
Tần Kiều Sanh giống như bị nghẹn, hắn ta kể lại chuyện của nhà họ Tần, nhấn mạnh sự khổ tâm và bất đắc dĩ không thể làm gì khác: “Vừa nhớ lại thì cha đã lập tức đi tìm các con.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play