Chu Chí Quốc lấy ví dụ: “Em không thấy ở chung với người lớn tuổi sẽ bị bọn họ quản lý nhiều sao? Thói quen sinh hoạt của người già và người trẻ cũng khác nhau, ví dụ như lúc em không đi học thì em thích ngủ nướng, ví dụ như mẹ luôn thích làu bàu chuyện của ba chị em Phúc Bảo, vừa về nhà đã không thể yên tĩnh được.”
Tần Lâm ngẩng đầu lên, “Dọn ra ngoài rồi thì ai sẽ đưa đón ba đứa nhỏ? Ai sẽ dạy dỗ ba đứa nhỏ? Ai dọn dẹp nhà cửa? Ai nấu cơm? Ai quản mấy mối quan hệ xã hội?”
Bây giờ, ông bà Chu muốn tránh chuyện ba đứa nhỏ quá nhiều tinh lực mà quậy phá bên ngoài, cho nên bọn họ đã giáo dục sớm cho bọn nhỏ.
Là những giáo sư, ngoài năng lực trong phương diện chuyên môn thì ông bà Chu còn có nhiều tài lẻ.
Ông Chu thông thạo năm ngôn ngữ, biết viết thư pháp, chơi cờ vây, cờ tướng, piano, organ, saxophone. Bà Chu thông thạo năm ngôn ngữ, biết chơi cờ vây, cờ tướng, piano, sáo.
Tần Lâm hỏng đầu rồi mới muốn chuyển đi, giờ có người giúp cô chăm sóc đứa nhỏ, dạy dỗ đứa nhỏ, cô không cần làm việc nhà, không cần chăm sóc đứa nhỏ, chỉ đến khi nào vui vẻ thì trêu chọc ba đứa nhỏ là được.
Cuộc sống tốt đẹp như vậy, tại sao cô lại nghĩ không thông mà dọn ra ngoài? Tự mình chăm sóc con, làm việc nhà, dù có thuê người cũng không chắc bọn họ sẽ tận tâm như người nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play