Phúc Khang chậm rãi đi đến trước mặt Phúc An, chủ động cởi quần xuống, để lộ cái mông sưng tấy đỏ bừng, “Mẹ, con bắt An An ăn, con chịu đánh thay em ấy.”
Phúc An đầy nước mắt nước mũi, nhìn thấy anh trai và chị gái chịu đánh thay mình, cậu bé nức nở vài tiếng rồi chậm rãi cởi quần xuống: “Mẹ! Mẹ cứ đánh con đi!”
Trong lòng Tần Lâm có cảm giác khó tả, cô cũng không biết mình rơi nước mắt từ lúc nào, thật đúng là nuôi con rồi mới biết trái tim cha mẹ, cô đánh vào mông Phúc An mười cái!
So với cái miệng cứng của hai đứa nhỏ còn lại thì cậu bé Phúc An này thực sự đang khóc quỷ thét sói gào!
Tần Lâm quyết định, không thể dạy dỗ mấy đứa nhỏ này theo quan điểm của người thường, cô vốn cho rằng ba chị em Phúc Bảo vẫn còn nhỏ, trong nhà lại có người lớn, cho nên không cần quá lo lắng về việc giáo dục, để bọn nhỏ bắt chước theo hành động lời nói của người trong nhà là được, bọn nhỏ không đi sai đường là tốt rồi.
Cho dù trên người bọn họ có ba ánh sáng, thì cô cũng không cảm thấy bọn nhỏ nhất định phải thành rồng phượng, bình an là tốt rồi, chưa nói đến cha bọn nhỏ thì giang sơn cô gầy dựng cho bọn nhỏ cũng đủ để bọn nhỏ nằm thắng cả đời rồi.
Phúc bảo không quan tâm đến việc mình bị đánh nặng nề nhất, cô bé khó khăn di chuyển đến cạnh Phúc An, ôm Phúc An vẫn đang khóc, vỗ lưng an ủi rồi hứa rằng về nhà sẽ cho cậu bé đến chọn bảo bối trong kho của mình, cuối cùng cũng dỗ dành được cậu bé rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT