Tần Lâm không ngờ cô gái ngốc nghếch, ngọt ngào này nói chuyện có thể ác như vậy: “Cô cũng cảm thấy Lương Phương không xứng xách dép cho Chu Chí Quốc sao?”
Thẩm Tri Vận khựng lại. Cô ta cũng không thể sỉ nhục Lương Phương như vậy nhưng đối diện với ánh mắt cười như không cười của Tần Lâm, giống như Tần Lâm đã biết cô ta đang giả vờ nên trong chớp mắt cô ta lại kích động nói: “Anh ta vốn không đáng xách dép cho Chu Chí Quốc!”
[Chúc mừng lý chủ! Kiểm tra thấy ký chủ gián tiếp khiến nam chính bị đả kích, nhận được ba trăm vạn điểm tích lũy!]
Tần Lâm nói: “Tôi nghe Bội Quân nói hai người muốn ly hôn sao? Cô đã nghĩ kỹ chưa? Thật sự muốn ly hôn sao?”
Trong lòng Thẩm Tri Vận lại dâng lên một trận tủi thân. Cô ta không muốn ly hôn, là Lương Phương vì Thẩm Tri Tuyết mới muốn ly hôn với cô ta: “Chúng tôi đã ly hôn rồi.”
Tần Lâm ra vẻ không biết gì, cô giật mình hỏi: “Các người đã ly hôn rồi sao? Nhanh như vậy?”
Vẻ mặt Thẩm Tri Vận châm chọc. Tất nhiên là nhanh rồi! Anh ta còn không kịp chờ đợi muốn cô ta phải nhanh chóng trả vị trí lại cho Thẩm Tri Tuyết: “Nếu đã muốn ly hôn thì càng sớm càng tốt, ly hôn càng sớm tôi càng mau chóng tự do, tôi đã chịu đựng anh ta đủ lắm rồi, tôi đã chịu đựng gương mặt khó chịu kia của anh ta lắm rồi, cũng đã chịu đựng đủ lá mặt lá trái với anh ta rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT