Thẩm Tri Vận uất ức khóc lên: “Tôi không phải cố ý, tôi… Chỉ vì trí nhớ của tôi không được tốt, tôi chính là kẻ đần, tôi là kẻ ngốc, đâu phải anh không biết!”
Lương Phương biết cô ta ngu ngốc, lúc còn đi học, thành tích thi cử lúc nào cũng kém, học nấu nướng cũng không được, giặt quần áo thì không sạch sẽ, mỗi lần ra ngoài nếu không quên chìa khóa thì cũng quên mang theo đồ mình cần mang đi, đi hơi xa một chút là lạc đường…
Anh ta thật sự không hiểu vì sao trước kia anh ta lại cảm thấy hạng người ngu như heo thế này đáng yêu?
Ngu xuẩn như thế thì nên chết đi! Tránh ra ngoài hại người!
“Anh Lương, anh làm sao vậy? Vì sao anh lại nhìn em như thế?” Trong lòng Thẩm Tri Vận càng khủng hoảng hơn, cô ta vươn tay ra muốn chạm vào anh ta.
Thế nhưng Lương Phương đã hất tay cô ta ra, lạnh lùng nói: “Ra ngoài nói chuyện!”
Thẩm Tri Vận bị anh ta hất tay ra mà tâm lý hoảng hốt tột cùng, thậm chí cô ta vẫn không hiểu vì sao mình phải hoảng hốt như vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT