Thẩm Tri Vận không phục nói: “Thực phẩm cho heo sao? Tôi cũng biết. Chẳng phải chỉ là đồ ăn cho heo thôi sao? Thế thì có gì ghê gớm? Anh đừng tưởng tôi không hiểu, cái gì heo cũng ăn, cơm thừa canh cặn trong nhà hay thậm chí là nước đã rửa bát cũng có thể cho heo ăn, ngoài ra heo còn ăn mấy loại cỏ dại trên núi!”
Dưới cái nhìn của cô ta, heo ăn tất cả nên không khó làm ra thức ăn cho heo.
Vẻ mặt Lương Phương đầy ý mỉa mai: “Bây giờ lương thực được cung cấp theo kế hoạch, người còn không có lương thực để ăn thì lấy đâu ra thức ăn cho heo? Em nói cơm thừa canh cặn sao?
Thẩm Tri Vận chưa từng chịu khổ nhưng cũng biết nhà bình thường cũng không có cơm thừa canh cặn cho heo: “Thì vẫn còn rau cỏ mọc dại cho heo ăn.” Cô ta vẫn không hiểu.
Lương Phương: “Thức ăn thô chưa qua gia công thì làm sao heo ăn được? Bọn chúng không ăn được thì khó mà mập lên. Bây giờ Tần Lâm đã nghiên cứu ra thực phẩm cho heo, không chỉ khiến heo dễ dàng mập lên mà còn tiết kiệm được khá nhiều lương thực.”
“Hiện tại, loại thực phẩm cho heo này không chỉ được quảng bá ở các địa phương trong nước mà còn được sư trưởng Mao của bộ đội 978 đề nghị quảng bá trong quân đội. Sau khi quảng bá ở các quân khu thì bộ đội cũng tiết kiệm được rất nhiều lương thực, thực phẩm cho heo này có hiệu quả và lợi ích kinh tế, vừa là thức ăn cho heo rất hiệu quả.”
Trong lòng Thẩm Tri Vận dâng lên một cảm giác rất khó nói, đây là lần đầu tiên cô ta nghe thấy Lương Phương khen ngợi một người phụ nữ khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT