Chu Chí Quốc cũng không hiểu vì sao anh có thể nghe rõ từng chữ vợ mình nói ra nhưng lại không hiểu mấy lời này có ý gì?
Thẩm Tri Vận muốn kết nghĩa sao? Đáy mắt Chu Chí Quốc bắt đầu tỏa ra khí lạnh. Cô ta muốn cái rắm!
Thẩm Tri Vận thấy Chu Chí Quốc nhìn mình thì trong lòng hoảng hốt, cô ta thẹn quá hóa giận đến mức mất khống chế nói: “Là tôi không muốn sinh con! Tôi không muốn sinh! Tôi không muốn sinh con cho anh ta!”
Trong thoáng chốc, sắc mặt của Lương Phương đã lạnh giá cực độ, ánh mắt lóe lên tia sáng sắc bén như lưỡi dao: “Đưa cô ấy về!”
Thẩm Tri Vận nói xong thì giật mình trợn mắt, lần này trở về, chắc chắn cô ta phải nằm trên giường mấy ngày cũng không xuống được…
Tần Lâm nhìn biểu cảm trên mặt của hai người bọn họ, cô lại tỏ ra không hiểu gì, vội vàng đuổi theo người đến cửa, quan tâm nói: “Tri Vận, cô đừng gắng gượng nữa! Sau này cô đến thì có thể tùy tiện ôm ba đứa bé nhà tôi lấy may mắn có thể mang thai. Còn nữa… Cô không sinh được con thì cũng không nhất định vấn đề nằm ở chỗ cô đâu, cô phải để chồng mình đến bệnh viện kiểm tra sức khỏe, nói không chừng chính anh ta mới có vấn đề!”
Tuy Tần Lâm đã nhỏ giọng nhưng vẫn vừa đủ để Lương Phương nghe thấy, gương mặt anh ta lập tức đen kịt như một vũng nước đục, ánh mắt anh ta nhìn Tần Lâm giống như bất cứ lúc nào anh ta cũng có thể giết người. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play