Chu Chí Quốc đốt một điếu thuốc, ánh mắt lạnh lùng nhìn ba người bọn họ.
“Nông Mậu Sơn, bốn mốt tuổi, am hiểu khống chế rắn và bắt rắn. Nông Mãng Sơn, ba mươi chín tuổi, am hiểu bắt rắn. Nông Nguy Sơn, am hiểu bắt rắn. Mấy chục năm qua, các người đã rất cẩn thận, không ai biết được các người chẳng những giỏi bắt rắn mà còn am hiểu khống chế rắn, người đã chết trong tay các người không dưới năm mươi người, tất cả đều chết bởi rắn độc…” Chu Chí Quốc nói đến đây thì dừng lại, một chân anh dẫm lên đầu con rắn vừa ngóc lên ngó dáo dác bên cạnh tay của Nông Mậu Sơn, dẫm mạnh xuống.
Sắc mặt Nông Đại cực kỳ khó coi, anh ta không còn giả vờ dáng vẻ thành thật nữa, chỉ có ba anh em bọn họ biết được anh ta có khả năng khống chế rắn mà không có người thứ tư biết được.
Thế nhưng vì sao người này có thể biết rõ như vậy?
Vốn dĩ Nông Đại dự định nhận tội trước, sau đó sẽ lợi dụng vào khả năng khống chế rắn của mình để thoát thân, trước đây không phải bọn họ chưa từng làm những chuyện như vậy.
“Cho dù mày biết thì thế nào? Mày đã đuổi người của mình đi rồi, ở đây chỉ còn lại một mình mày.” Nông Đại lạnh lùng cười lên, gương mặt lộ vẻ nguy hiểm.
Thế nhưng Chu Hầu và Thiết Binh cũng chưa rời đi, bọn họ lập tức bước vào: “Ai nói chỉ có một mình anh ấy?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT