Chu Văn Tường phẫn nộ nhìn cô, “San San đã chết rồi, cô còn muốn thế nào nữa? Cô cũng không cảm thấy áy náy à? Cái mạng của con bé đã không còn nữa, cô không hề cảm thấy có lỗi với con bé chút nào sao? Nếu không phải cô tính toán chi li, không chịu buông tha San San thì con bé sẽ không rơi vào bước đường này!”
Tần Lâm cười: “Tại sao tôi phải áy náy? Tại sao tôi phải cảm thấy có lỗi với cô ta? Ngu San rơi vào bước đường này thì người làm mẹ như bà phải chịu hơn phân nửa trách nhiệm!
Bà thấy áy náy chưa? Bà có cảm thấy có lỗi với cô ta không? Nếu năm xưa bà không ích kỷ, tàn nhẫn, nếu bà có thể làm một người mẹ tốt thì một cô gái trẻ tuổi như cô ta cũng sẽ không trở nên cực đoan đến mức như vậy!”
Sắc mặt Chu Văn Tường khó nhìn, trong lòng bà ta xác nhận Tần Lâm đã nghe cuộn băng ghi âm, bà ta nhìn chằm chằm cô với ánh mắt hung ác: “Là cô hại San San! Là cô tính kế mẹ con tôi!”
Tần Lâm nói: “Tôi tính kế mấy người chuyện gì? Bà dám nói ra không?”
Đương nhiên Chu Văn Tường không dám nói, chỉ có thể dùng ánh mắt hung ác giống như một con dao sắc bén, cắt trên người cô hết lần này đến lần khác.
“Người chết như ngọn đèn tắt, mặc kệ như thế nào, trong cơ thể cậu và con bé đều chảy chung dòng máu của nhà họ Chu, San San là em họ của cậu, đây là nhà tổ của nhà họ Chu...” Chu Văn Tường nói không lại Tần Lâm, liền nói chuyện Chu Chí Quốc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT