Ngu San mỉm cười, cô ta suy nghĩ rõ ràng rồi nói: “Người phụ nữ trong ảnh này chính là mẹ của Tần Lâm, mà Tần Lâm là họ hàng với tôi, chồng của cô ta là anh họ của tôi. Tôi là em họ bên chồng của cô ta, tôi muốn trút giận cho cô ta, tôi muốn vạch trần hành vi đáng giận của tên đàn ông vô sỉ đã hủy hôn với cô ta trước đây, khiến cô ta suýt nữa đã không gả được ra ngoài. Mặc dù nghe thấy có chút lấy việc công trả thù riêng nhưng chỉ cần tôi đưa tin là sự thật thì cũng không được xem là có lỗi với công việc của mình.”
Đinh Triệu Đông phản bác: “Đồng chí Ngu, vừa rồi cô còn nói không quen tôi!”
Ngu San nói: “Tôi không quen anh nhưng không có nghĩa tôi không biết anh, anh và chị dâu tôi có mâu thuẫn, vì muốn nịnh nọt cô ta nên tôi mới chụp số ảnh này, hy vọng cô ta nể mặt vì tôi đã trút giận thay mà chấp nhận để tôi phỏng vấn.”
Đinh Triệu Đông nóng lòng. Thế nhưng Tần Lâm đã nói, nếu không phải Ngu San vào tù thì người vào đó sẽ là anh ta.
Cuộc sống hiện tại của anh ta tốt như vậy, anh ta không muốn ăn cơm tù: “Đồng chí Ngu, chính cô đã cho tôi năm trăm đồng tiền, yêu cầu tôi đến tìm Tần Lâm để cô chụp ảnh cô ấy, dùng ảnh chụp uy hiếp cô ấy!”
Ngu San không hề hoang mang nói: “Tôi không biết vì sao anh phải vu oan cho tôi nhưng tôi khẳng định năm trăm đồng tiền này không phải tôi đưa cho anh.”
Đinh Triệu Đông kích động nói: “Không phải cô thì còn có thể là ai?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT