Vốn dĩ trong lòng Lục Kỳ Niên còn cảm thấy áy náy với người nhà mình nhưng thấy thế này thì lòng phản nghịch của cậu ta lại nổi dậy, vò đã mẻ không sợ sứt nói: “Anh cả muốn cưới ai thì cưới người đó, vì sao con lại không được? Con không thích Bội Quân! Người con thích là Ngu San.
Mẹ Lục tức giận chỉ vào đầu cậu ta: “Khi con còn bé, rõ ràng con rất thích người ta, còn lén lút giấu Bội Quân trong nhà, không cho người ta về nhà mình, còn nói với mọi người là muốn con bé làm vợ!”
Lục Kỳ Niên hoàn toàn quên đi chuyện này, cậu ta không lựa lời nói: “Đó cũng là chuyện đã bao lâu rồi, bây giờ là thời đại mới mà mọi người… Tư tưởng phong kiến! Cổ hủ! Còn làm ra chuyện ép duyên con!”
Mẹ Lục tức đến mức muốn đánh người nhưng cậu ta đang bị thương nên bà ấy không ra tay được. Con trai trưởng đã tham gia quân ngũ từ rất sớm, chỉ có con trai út ở bên cạnh bà ấy, bà ấy tự tay nuôi lớn cậu ta nên tình cảm với con trai út cũng không giống với con trai trưởng, thế nhưng bây giờ nhìn cậu ta vừa đáng thương mà vừa đáng giận: “Vậy người vợ mà con xem trọng thì sao? Con bị thương thành ra thế này, lẽ nào nó không nên đến đây thăm con sao?”
Trong lòng Lục Kỳ Niên rất uất ức nhưng cậu ta cũng hiểu rõ bây giờ San San còn chưa yêu mến mình, cậu ta không thể ép buộc cô ta phải có thái độ giống như thái độ của cậu ta với cô ta.
“Cô ấy có công việc của mình, vả lại ở chỗ này cũng có điều dưỡng viên hỗ trợ chăm sóc con rồi.” Lục Kỳ Niên vẫn cãi chày cãi cối.
Thẩm Thanh Hòa đưa cậu ta đến bệnh viện huyện, sau khi thuê một điều dưỡng viên cho cậu ta mới trở về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play