Mồ hôi Thẩm Bội Quân tuôn như mưa, “Không cần.”
Lục Kỳ Niên lại mạnh mẽ nhảy từ trên người cô ấy xuống, “Nghỉ ngơi một lát!”
Lục Kỳ Niên thấy bộ dáng mặt đỏ thở hồng hộc của cô ấy, không biết vì sao mà gương mặt cũng có chút nóng lên, “Tôi đi trước, cô cứ nghỉ đi.”
Thẩm Bội Quân không tranh cãi với cậu ta, giống như đang khinh thường lời cậu ta nói, kéo cánh tay cậu ta vắt lên vai của mình, một bên nâng cánh tay cậu ta lên, tận lực để không cho cậu ta sử dụng sức lực.
Không khí có chút cứng đờ, Lục Kỳ Niên chịu đựng cơn đau, cũng không có tâm trạng nói chuyện, đến tận khi chân cậu ta đau không thể chịu nổi, Thẩm Bội Quân cũng không mở miệng nói muốn cõng cậu ta thì cậu ta cũng ngại mở miệng yêu cầu nên chỉ có thể âm thầm chịu đựng.
Chờ đến khi sức chống đỡ đã đến cực hạn, Lục Kỳ Niên thật sự là không chịu nổi nữa thì Thẩm Bội Quân lại hành động trước khi cậu ta mở miệng, ngồi xổm xuống trước mặt cậu ta.
Nhìn tấm lưng nhỏ gầy đơn bạc của Thẩm Bội Quân khiến đáy lòng Lục Kỳ Niên dâng lên một cảm giác cảm kích khó có thể kiềm chế được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play