Thẩm Bội Quân nói: “Bởi vì mấy chị em chúng ta đều không xuống nông thôn, không hưởng ứng chính sách và lời kêu gọi của quốc gia nên mới ảnh hưởng đến tiền đồ của cha.”
Ngu San nhíu chặt mày, nói: “Cha đối xử tốt với em như vậy, em xuống nông thôn cũng là chuyện nên làm, hơn nữa cha mẹ cũng không ép em xuống nông thôn đúng không?”
Thẩm Bội Quân thấy vẻ mặt oán giận của cô ta, liền biết mình nói không thông.
Cô ấy có thể xuống nông thôn, nhưng điều cô ấy hy vọng là mẹ trực tiếp nói rõ ràng với cô ấy, chứ không phải lần nào cũng vô tình cố ý nói chuyện nông thôn tốt như thế nào, nhắc đến cha ở trong xưởng như thế nào trước mặt cô ấy... Dẫn dắt cô ấy tự mình nảy ra ý định chủ động đi nói với cha ruột cô ấy.
Thẩm Bội Quân cho rằng mẹ thương cô ấy nhất, thiên vị cô ấy nhất, cho nên lúc trước cô ấy mới nhường nhịn chị cả trong mọi chuyện mà bồi thường chị cả.
Nhưng sau khi rời khỏi căn nhà đó, quay đầu lại nhìn, thậm chí cô ấy còn nghi ngờ mình là đứa nhỏ không được mẹ yêu thích nhất, những chuyện cô ấy không thể nhìn thấu khi ở nhà lúc trước thì bây giờ cũng thấy rõ ràng rồi.
“Chị không hiểu gì cả.” Thẩm Bội Quân bỏ lại những lời này, rời khỏi ký túc xá thanh niên trí thức.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT