Ông ấy đâu có biết, Tần Lâm cố ý làm như vậy, đầu tiên là nói cho bọn họ biết cho dù nhà cô có ở nông thôn thì cũng không nghèo như bọn họ nghĩ, cũng không dễ dàng bị bọn họ đối xử qua loa như vậy!
Thứ hai là vì cuộc sống trong nhà quá tốt, lại có thái độ không thiếu tiền, cho nên dù nhà cô có lấy ra thứ gì, người khác cũng sẽ cho rằng cô mua ở cửa hàng hay dùng biện pháp nào đó để mua, hoàn toàn sẽ không nghi ngờ gì cả.
Tần Lâm nhếch miệng, có chút tùy ý cười nói: “Ông có thể thay bà ta xin lỗi, nhưng mà tôi muốn ông quỳ xuống trước mặt mẹ tôi nói xin lỗi.”
Những lời này của Tần Lâm vừa nói ta, ngoài Chu Chí Quốc ra thì tất cả mọi người có mặt ở đây đều cảm thấy khiếp sợ.
Lục Đạt không khỏi nhìn về phía Chu Chí Quốc, anh ấy thật sự đứng nhìn Tần Lâm làm như vậy sao?
Nếu cứ tiếp tục như vậy, hai nhà thật sự sẽ trở thành kẻ thù mất!
Lục Kỳ Niên tức giận nói: “Anh cả! Bọn họ khinh người quá đáng! Em muốn gọi điện thoại về nhà! Em không tin em không xử lý được bọn họ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play