Tần Lâm cười lạnh một tiếng, quay trở về phòng, lấy ra một chiếc túi vải màu xanh, sau đó đổ ra trước mặt bọn họ.
“Ở đây có hơn 2000 đồng, phần lớn trong đó là tiền thưởng mà quốc gia và lãnh đạo thưởng cho tôi, tôi có ba công việc, nhận ba mức lương, lương tháng được hơn 100 đồng.”
Ngoại trừ mẹ Tần ra thì xuất thân của những người ở đây đều rất tốt, Tần Lâm cũng không lo lắng số tiền ít ỏi này sẽ khơi dậy lòng ghen tị của bọn họ.
“Nhà chồng của tôi cũng đã được sửa lại án sai, ông nội bà nội đều đã nói, tất cả nhà đất và đồ vậy đều sẽ để lại cho tôi và mấy đứa trẻ, ông cảm thấy, tôi thiếu chút tiền đó của ông sao?” Tần Lâm hỏi ông ta.
Lục Kỳ Niên cười khẩy nói: “Chỉ có hơn 2000 đồng mà thôi, đã khiến cô đắc ý đến như vậy! Thật đúng là ếch ngồi đáy giếng, ếch ngồi đáy giếng!”
Tần Lâm liếc nhìn cậu ta một cái rồi nói: “Số tiền này đều là do tôi tự mình kiếm được, cậu kiêu ngạo như vậy, vậy sống đến tận bây giờ thì cậu đã kiếm được bao nhiêu tiền rồi?”
Sắc mặt Lục Kỳ Niên lập tức trở nên xấu hổ: “Nếu như tôi đi làm thì cũng có thể kiếm được tiền!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play